Nằm rả rượi, tận hưởng cơn khoái lạc mà hơn hai năm trời cô chưa hưởng lại, hai chân cô giờ đã chạm đất mà sao nó không chịu chòi đạp đễ rút thân người ra, cô cũng không hiểu sao nữa. Được liếm lồn nó đã như vậy sao, cô tiếc hùi hụi, phải chi biết trước cô sẽ bắt chồng và thằng kép hát liếm mỗi ngày, bây giờ thằng bỏ đi, thằng đả chết, cô biết kiếm ai bây giờ. Mang tiếng là đanh đá, nhưng cô là con ông Hội Đồng, sinh ra trong một gia tộc lớn, mê thằng kép hát cô mới cho nó chơi, chớ cô đâu thuộc loại lang chạ mà biết những ngón đòn giang hồ này.
Đang nghỉ miên man, cô thấy hai chân được dang ra, một vật âm ấm chỏi vào lồn cô, cạ lên cạ xuống, nổi thèm muốn đang quay trở lại. Sao nó không dứt điễm cho rồi mà cứ nhẩn nha chọc giận cái lồn của cô hoài vậy, cái thằng đâm cha chém chú cô chưởi thầm trong bụng. À, nó đút cái đầu cha của nó vào rồi, cái thằng ăn gì mà con cặc bự quá trời vầy nè, nhẹ nhẹ coi chừng tét lồn tao nha mậy, cô thầm nhủ trong lòng chớ miệng cô chỉ phát ra những ư ử vu vơ mà thôi. Ủa, sao nó cho vô có một khúc rồi ngưng vậy, ngón tay cứ cạ cạ cái hột làm cô tức muốn điên người lên được, cô muốn lên tiếng năn nỉ nó đút lút cán đi, chớ đễ chừa lại tế ông tế cha gì nó, mà sao cô nói chẳng nên lời. Miệng cô cứ lảm nhãm: