Nói chuyện một lúc thì bác Học đưa cho tôi chùm chìa khóa để tôi vào phòng của mình . Căn phòng của tôi là thứ hai tính từ đầu hồi vào . Nó cũng không được rộng lắm. Chỉ khoảng mười lăm mét vuông mà thôi .
Bốn bức tường màu xanh nhạt trông cũ kĩ lắm rồi . Lền đá hoa cũng ố bụi rồi chứ không còn đẹp nữa. Bước những bước nhẹ nhàng tạo thành những tiếng cộp cộp vang kẽ .Để cái túi đồ , tôi tiến lại mở cái tủ một buồng phía góc nhà .Nó cũ nhưng cũng chắc chắn lắm .
Bên cạnh cái giường cũng đã có cái chăn màn gấp gọn gàng rồi . Đồ còn mới tính , tôi đoán chắc là mọi người mua cho tôi . Cất túi đồ vào trong tủ rồi lấy ít quà mà tôi đã chuẩn bị sẵn đi ra ngoài sang phòng bên cạnh thì đã thấy hai người phụ nữ đang ngồi gấp quần áo và soạn giáo án .
Vừa nhìn thấy tôi thì hai người phụ nữ cũng cười mà bảo:
-Chào anh ! Anh là giáo viên mới chuyển về đây dạy à?
-Vâng ! Mình mới vừa xuống đây xong vừa cất đồ , có chút quà mang sang đây biếu đồng nghiệp .
Thấy túi quà trên tay tôi thì cô gái mà đang soạn giáo án cũng đứng dậy , khỏi cái bàn kê sát cửa sổ mà đi ra mời tôi vào :
-Mời anh vào phòng chơi !
Tôi bước vào ,để gói quà lên bàn rồi cũng ngồi xuống . Cô gái gấp quần áo thì cũng để ra một chỗ rồi rót cho tôi cốc nước và ngồi tâm sự .Giọng nói trong trẻo vang lên làm tôi có phần thấy thích thú .
-Em tên là Nga , còn đây là Ngọc , bọn em ở tổ xã hội, em dạy văn còn Ngọc thì dạy địa .
-Anh tên là Tuấn , xung phong lên đây dạy . Mà anh cùng tổ với bạn em đấy , anh cũng dạy môn văn .
-Vậy à ! Thế thì tốt quá rồi , vì ở đây giáo viên dạy văn cũng thiếu lắm anh ạ . Có anh thì bọn em cũng đỡ phần vất vả .
Tôi gật đầu thì cô gái tên Ngọc cũng nói:
-Ở đây cuộc sống cũng kham khổ lắm chứ không được như trên thành phố đâu anh ạ . Khóa khăn lắm đấy !
-Anh biết chứ! Vì anh xin xuống mà.
Vừa tâm sự thì tôi vừa ngắm hai cô giáo đồng nghiệp cùng với tôi . Nga thì trông khá là xinh xắn với cái mũi cao . Nước ra thì không trắng nhưng có một vẻ khá là khỏe khoắn , đặc biệt là nụ cười rất duyên cùng chiếc răng khểnh . Còn Ngọc thì trông nền nã hơn với mái tóc dài và khuôn mặt trái xoan . Cứ chăm chú mà nói chuyện rồi cũng nghe những lời nói chuyện khá là độc đáo . Khá muộn thì tôi cũng ra phòng bảo vệ mà nói chuyện với bác Học . Bác Học thấy tôi thì cười bảo: -Sao đã dang làm quen với hai cô giáo đấy rồi à ? -Vâng thì cũng cạnh phòng cháu mà , thế mấy phòng kia không có người nào ở hả bác? -Không có cháu ạ , mới đầu thi cũng có người nhưng sau đó thì giáo viên cũng ra ngoài ở hết rồi chứ không còn ở đây nữa. Giờ chỉ còn hai cô giáo đó thôi , giáo viên trẻ mà tâm huyết lắm đấy . -Thì người trẻ mới hăng hái mà . Cháu có cây thuốc với gói chè và gói kẹo biếu bác uống nước .Tôi đưa bác gói quà rồi cùng vào trong phòng tâm sự đến khuya thì mới về phòng đi ngủ . Tiếng dế cùng tiếng nhái bén kêu oàm oạp ngoài xa cũng làm tôi hơi khó ngủ một chút . Những ngày mai rồi không biết sẽ ra sao .Sáng hôm sau thì tôi lên phòng hội đồng họp thầy hiệu trưởng cũng giới thiệu tôi luôn , và tôi dĩ nhiên làm tổ trưởng bộ môn . Họp hành xong thì tôi nhận bảng phân tiết học rồi nghiên cứu kĩ giáo án .Buổi chiều hôm đó thì Nga qua nhà tôi bảo: -Anh Tuấn qua nhà em ăn cơm nhé ! Hôm nay chúng em làm cơm đãi anh đấy . Tôi mỉm cười mà bảo: -Vậy à ? Xem cơm ở trên này có ngon lành bằng cơm dưới xuôi không? -Làm sao mà ngon được . Nhưng cũng không đến nỗi khó ăn đâu anh ạ . Tôi sang thì đã có một đĩa chim nướng , một thứ lá gì khá lạ rồi cùng một bát canh măng rừng , và mấy con cá mương rán . Mùi thức ăn tỏa ra làm cho tôi thích lắm. Vì nó thơm vô cùng. Tôi nhìn vào mâm cơm rồi bảo: -Sao mà hai cô giáo kiếm đâu được những món này vậy ? -Những món này dễ kiếm mà anh , ra chợ huyện là có mà , người dân trên đây cũng bắt nhiều mà ăn , toàn những món ăn đạm bạc mà . Tôi cười rồi cùng vào . Ngọc cũng chạy ra mà mời bác Học vào ăn cơm . Bác Học cũng mang theo chai rượu vào mà nói: -Hôm nay có nhiều món ngon thế nhỉ , kiểu này thì phải làm vài chén rồi . Ngồi xuống đi cháu . Tôi cùng bác Học và hai cô giáo viên cùng tổ nhâm nhi , nói chuyện cà kê mãi . Đến chiều thì tôi về phòng , chuẩn bị mấy thứ để tối có thể nấu cơm thì Nga đã mang đồ sang cho tôi rồi bảo: -Em sắm cho anh rồi đây này ! Trả tiền em nhé ! Tôi cũng hơi ngỡ ngàng thì Nga cười bảo: -Đừng có ngại nhé. Ra chợ thế này thì phụ nữ chúng em hơn anh .