Chị Tăng Thị Lan Phương không bao giờ quên những dòng tâm sự của người cha già đã giúp chị tìm lại ánh sáng cuộc đời.
Biết con gái mặc cảm, không muốn con phải lang bạt ra thương trường buôn bán mưu sinh, ông Tăng Ngọc Nuôi (bố chị Phương) quyết định kèm cặp để con nối nghiệp dạy học của mình. “Lúc chuẩn bị rời trại, tôi có nói với cán bộ trại giam rằng muốn theo nghề dạy học. Thời còn nhỏ bố mẹ đã định hướng cho tôi theo nghề này rồi nhưng hoàn cảnh khó khăn phải rẽ sang một hướng khác để nhường cho các em ăn học”, chị nói.
Hiện, căn phòng chật hẹp kê gần chục bàn gỗ là nơi dạy học của hai cha con Phương. Điều đặc biệt ở lớp này là học sinh nhiều trình độ khác nhau, học nhiều môn khác nhau, bài của ai thì người đó học. Phương được ông Nuôi giao phụ trách môn Toán cho học sinh từ lớp 5 đến 9, có lúc lớp lên đến 30 em phải chia thành nhiều ca trong ngày.
Với sự tận tâm, phương pháp giảng dễ hiểu, nhiều phụ huynh đã gửi con tại đây với mức phí 20.000 đồng một buổi.
Chị Nguyễn Thị Trình (38 tuổi, trú phường Hà Huy Tập, thành phố Vinh) dù biết quá khứ của cô Phương song vẫn gửi hai con. “Tôi nghĩ quan trọng là cô Phương truyền kiến thức cho các cháu như thế nào. Quá khứ đã qua rồi, đời người ai cũng có những lúc lỗi lầm”, chị Trình bày tỏ.