Tôi quen em trong một dịp tình cờ khi đang trú mưa dưới mái hiên của một kho hàng cũ. Em đi học về thì trời mưa, tìm mãi mới tới được chỗ trú mưa là nơi mà tôi đang trú. Tôi lân la làm quen, thì biết em đang học đại học Sư Phạm năm thứ hai. Em năm nay 20 tuổi, tên Thanh.
Xem clip hay trú mưa rất phê
Xem truyện trú mưa
Càng nói chuyện, tôi và em trở nên thân nhau hơn, y như la đã quen nhau lâu rồi vậy. Trời đã tối rồi, mà mưa ngày càng nặng hạt. Em không muốn đội mưa về vì nhà em ở xa, sợ ngày mai bệnh sẽ không đi học được. Còn tôi cũng không muốn tắm mưa vì sợ ướt cái máy tính xách tay của công ty, chứ nhà tôi cũng không cách xa đây cho lắm. Nghĩ thấy tình cảnh em tội nghiệp, cứ chờ như vầy thi bao giờ mới được về nhà, tôi liền đánh bạo đề nghị:
– Nhà anh cũng không xa đây lắm, hay em về nhà anh trú mưa, đợi một lát trời bớt mưa thì dùng áo mưa của anh mà về?
– Em sợ làm phiền anh chị lắm, em ngập ngừng trả lời
– Không có sao đâu, anh còn độc thân mà. Với lại trờ mưa như thế này còn lâu mới dứt.
Em ngần ngại một chút rồi gật đầu. Tôi liền đề máy cho xe chạy trước dẫn đường, còn em chạy phía sau. Chỉ một chút là tới nhà, tôi nhanh chóng mở cửa cho xe vào, rồi chạy ra phụ em đẩy xe vô trong và khoá cửa lại cho mưa khỏi tạt vào. Trong khi tôi vô trong thay quần áo thì em run run đứng ở góc nhà, co ro vì lạnh. Tôi trở ra mang cho em một cái khăn lớn cho em choàng qua người cho đỡ lạnh,rồi nói
– Em vào trong phòng của anh thay đồ ra cho khỏi lạnh đi. Anh có để một bộ đồ trên giường cho em mặc tạm trong khi chờ quần áo của em khô.