Ngừng một lát, Tuyết Lê nói nhỏ lại: “Từ khi chia tay với chồng, em sống như nhà tu sĩ. Em rất xúc động khi nhận được thư email và hình của anh lần đầu. Khanh biết không, em ngồi thủ dâm ngay bàn máy điện toán đấy.” Nàng thấp giọng hơn nữa: “Cả tuần này em cứ băn khoăn suy tính, ra vào không yên. Nhỡ anh không muốn em thì sao? Anh có chịu nổi em không? Bây giờ em hài lòng và yên tâm lắm rồi.” Nói xong, làm nheo mắt nhìn tôi cười hỏi: “Còn anh thì sao? Anh thầy em ngổ ngáo thế nào?”
Để trả lời, tôi cắn nhẹ tai nàng rồi thủ thỉ bài thơ tình mà tôi sáng tác tặng riêng nàng lúc ngồi nghe hội thảo. Tự ái thỏa mãn, Tuyết Lê lim dim mắt lắng nghe, môi hé mở, tay vỗ về tôi như một em bé. Cu tôi từ từ ngỏng lên, như muốn kiếm ăn. Đọc xong, tôi dụ Tuyết Lê: “Em nằm trên người anh nhé, nhưng cũng nằm ngửa. Tuyết Lê ngoan ngoãn trườn lên ngươi tôi. Nằm dưới tôi lấy hai tay xoa bóp vú nàng, thỉnh thoảng lại chà xát hột le và móc hậu môn nàng. Cảm thấy Tuyế Lê đã ướt đủ, tôi banh chân nàng ra, cầm cu ấn thẳng vào lồn. Tuyết Lê ré lên khoái trá và không chờ tôi, nàng bắt đầu chuyển động hạ bàn. Tôi vừa cố hài hòa với nhịp điệu của nàng, vừa dùng tay ép và vân vê hột le nàng. Vì mới ra đây, và vì không thấy mặt nàng, lần này tôi đụ khá lâu mà không cần tự kiềm chế.