VN88 VN88

Truyện 18+ chơi em người yêu

Vâng, lúc đầu là chạm nhẹ nhưng mỗi lần xoa qua ngực em T là nó lại mạnh bạo hơn. Và dần dần thì ẻm có vẻ phát hiện ra vấn đề, cái ghế em ngồi dường như có cây đinh sống.
Thế là T nhất quyết đẩy mình ra, bắt mình qua giường mà ngồi còn ẻm ngồi 1 mình trên ghế. Nói thật là bi em nó bảo “Dâm Dê Đê Tiện” lúc ấy mình cũng ỉu xìu xìu thật. Cơ mà cuối cùng vẫn cứ là bản năng mách bảo. Đàn ông k dâm, k dê vậy hóa ra là thằng Ngụy Trung Hiền à? Thế là đợi em nó vừa xem xong tập thứ 3 hay 4 gì đó. Trong khi IDM vẫn đang hoạt động hết công suất để tải về mấy tập tiếp theo thì mình quyết định kéo T qua giường rồi 2 đứa giao lưu tình cảm một chút. Chủ yếu là để mình được ăn cháo lưỡi và đôi tay mình cùng thân thể em nó học hỏi nhau vài điều.
Nói thật tình thì, từ khi biết hôn cho tới lúc ấy, mình cảm giác hôn em nó là đã nhất thì phải. Em nó có vẻ như lần đầu nếm vị ngọt của nụ hôn, thế là cũng muốn ăn hoài ăn mãi. Có điều khốn nạn ở chỗ, vì để phòng thủ phía ngực, em nó quyết định ôm thật chặt lấy mình khi hôn. 2 đứa đứng trong 1 căn phòng rộng 20 mét vuông, ôm chặt lấy nhau như thể muốn hòa làm 1 vậy, trong khi miệng và lưỡi vẫn thực hiện quá trình trao đổi enzim đều đặn qua từng hơi thở.
Ôm 1 đứa con gái trong lòng và hôn thật nồng cháy, nếu như để cho 2 tay yên 1 chỗ thì ko phải là mình. Mà đúng thật, hôn ko sờ mó, ko bóp bóp cái gì đó thì mình cứ thấy thiếu thiếu thế nào ấy. Vậy là địa phuơng được tuyển chọn thay cho gò ngực cao cao đầy sức sống kia chính là địa phương được mệnh danh chuyên dùng để phòng thủ của các cô gái.
Chả phải có câu ngực tấn công còn mông phòng thủ sao. Thế là vừa hôn, tay mình vừa trượt dần từ đầu em nó xuống lưng, vuốt ve dọc sống lưng T, khe khẽ dừng lại khi chạm vào cái móc khóa áo ngực em nó, nhẹ nhàng vuốt ve khiến toàn thân em nó run rẩy. Và rồi…ừm…tay mình chính thức đặt lên cặp mông no tròn và đầy đặn của em nó.
Xoa xoa 2 cái mông tròn lẳn, mình khe khẽ bóp bóp xem chất lượng như thế nào. QUả thực là quá đã, một cảm giác đàn hồi và mềm mại nằm trong 2 tay mình. Nhưng công nhận mông em nó to, tay mình dù đã dang ra hết cỡ cũng chả thể nắm trọn được. Nhưng vì điều đó lại càng kích thích nên mình ra sức xoa nắn…
Có vẻ đây là điều kích thích hơn với em nó, cho nên được một lúc thì mình cảm giác T thở dốc, 2 đứa đã ngừng hôn, trong khi em cúi mặt dựa vào vai mình còn 2 tay mình vẫn nhè nhẹ xoa nắn cặp mông đầy khiêu gợi của T.
Thằng đệ khốn nạn của mình có vẻ như chuyên phá hoại giây phút hạnh phúc của mình và em. Vâng, dù là phản ứng tự nhiên, nhưng khi nó tiếp tục trỗi dậy và chọc chọc vào bụng dưới của T thì em đẩy mình ra và tiếp tục lặp lại câu nói trước “dâm dê đê tiện”.
Cuối cùng cũng 4h chiều, sau khi cả hai có vẻ đã thấm mệt vì trò trao đổi enzim, bộ phim anime em cần cũng đã down hết được nhưng mới xem được có 1/4. Thế là mình rất ga lăng, chép nốt chỗ phim vào cái usb 8G của mình rồi cho em nó mượn.
Và ừm, nói sao nhỉ. Nhiều khi bất cẩn làm hại bản thân. Mình để sẵn trong usb nguyên 1 kho truyện hentai do mình down trên mạng về đọc và mới hôm trước thôi, đã trao đổi số truyện này với 1 thằng bạn chung lớp nên số lượng truyện lại càng nhiều hơn nữa.
Thứ 2 gặp nhau ở trường, em T vứt trả mình cái usb ko một lời cảm ơn. Thay vào đó là 1 câu nói khiến cho mình toàn thân lạnh giá
_Đồ đểu, ông lợi dụng tôi để thỏa mãn mấy cái trò trong đám truyện dâm dục đó của ông…
Mình cũng chỉ nghe được có thế, sau khi định thần lại và nghĩ kĩ ra được rằng còn đám truyện trong usb chưa xóa đã đưa cho T thì em đã biến mất khỏi tầm mắt.
Tối ấy, cố gắng mọi cách liên lạc qua yahoo nhưng em đã chặn nick mình, cũng như điện thoại ko thể liên lạc được. Chắc là gọi tổng đài chặn số luôn đây.
Nói thật, cảm giác lúc ấy của mình hụt hẫng, lo sợ cũng có. Mình hụt hẫng tiếc nuối vì chưa thể cùng em làm gì hơn, và lo lắng việc đám hentai trong usb của mình theo nhiều đường khác nhau lan truyền trong trg đến tai gv chủ nhiệm. Bà này là chúa hay mách lẻo mình với phụ huynh…
Ây, vậy đấy. Câu chuyện về em T đã kết thúc như thế, trong sự tiếc nuối vô bờ của mình. Và lần cuối cùng mình gặp em là trước khi mình ra sân bay, lên đường vào TPHCM để bắt đầu sự nghiệp mới, học DH ở TPHCM. Lần ấy, cũng là lần cuối cùng mình được em hôn, nhưng là 1 nụ hôn nhẹ nhàng lên má chào tạm biệt…
À vâng, câu chuyện về việc đọc truyện cùng bạn đã hết ở đây. Nhớ tới em ấy làm mình lại cảm thấy 1 lần nữa tiếc nuối. Em thật xinh, thật ngọt ngào, nhưng mình đã k thể có em 1 lần…
Thay vào câu chuyện trên, mình kể thêm chút nữa về thời học ôn thi DH của mình năm lớp 12 vậy.Đợt ấy là hè lớp 11 lên 12. Mẹ mình xin cho mình học thêm toán tại nhà 1 cô dạy toán rất giỏi, có tiếng ở các trg cấp 3 ngoài HN. Đến nhà cô học, cả 1 lũ học sinh của mấy trg trong HN đều đến học thêm ở đó. 1 đám ngồi trên tầng 3 nhà cô, 1 tay ôm vở, 1 tay cầm bút hí hoáy giải bài trong khi cô đang lo soạn giáo án ở phòng cô hoặc đi nấu ăn, đi chợ…Chỉ khi nào bí, hoặc k nghĩ ra được cách giải bài hay nhất thì lúc đó cô mới xuất hiện như 1 vị cứu tinh, chỉ bảo tận tình cho các học sinh thân yêu biết được bài này giải thế này, bài kia giải thế kia. Cái nào là cách nhanh nhất, cái nào là phương án tối ưu nhất…
Vâng, tất nhiên cái danh hiệu giải nhì học sinh giỏi Toán toàn thành lớp 11 của mình cũng chả phải tự nhiên mà có. Trong đám học thêm, chỉ có mình và 1 thằng nữa là trình độ cao thực sự. Nhiều khi cô lại hay bảo mình hoặc thằng đó bày những cách giải mà bản thân biết cho các bạn cùng lớp học thêm. RỒi so sánh và đối chiếu với cách của các bạn, của cô. Rồi rút ra bài học và kết luận.
Nói thật, cái cảm giác giỏi hơn những đứa khác làm mình khoái chí lắm. Nhất là còn ở cái thời cấp 3 ấy. Thằng kia thì có vẻ ghét mình thì phải, căn bản mình ngồi học thường làm bài thì ít mà tán phét với đám bạn học ở lớp đó thì nhiều. Trong khi nó vẫn chăm chăm chỉ chỉ như 1 chú ong thợ cần mẫn, giải hết đề này đến bài kia.
Vâng, chính xác là nó muốn giỏi hơn mình, vì nó là thằng đoạt giải 3 toàn thành. Bây giờ nghĩ lại, mình vào hoàn cảnh như nó, hẳn cũng sẽ có cái tâm trạng ấy. Nhưng thôi việc này tạm gác lại, ko bàn đến nữa.
Chính xác là hồi đó có phim của mấy em nữ sinh HN quay và có up lên mạng. Và điện thoại của mình lúc đó có khả năng lưu trữ phim 3gp với mp4 rất khủng. Tận dụng điều đó mình cũng có chép vài bộ lại để nhiều khi đi học trao đổi với bạn bè bằng bluetooth chứ.
Bữa đó học chán quá, trời thì đang mưa ầm ầm. Đúng là mưa mùa hè có khác. Tới rất nhanh nhưng cũng rất to. Trong lớp thì ồn ào nữa chứ. Thế là khỏi học bài luôn, cả đám học sinh túm năm tụm 3 lại ngồi nói chuyện chém gió, ngoại trừ quái nhân giải 3 kia và mình.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.