– “Thưa Giáo Sư, em là Thảo. Em muốn nói chuyện với Giáo Sư về điểm bài thi…”
– “Được, được. Nhưng bây giờ tôi đang bận nói chuyện với một trò khác, chị có thể gọi lại khoảng một tiếng sau hay không?”
– “Dạ được. Dạ cám ơn Giáo Sư. Em sẽ gọi lại…” Thảo mừng khấp khởi… Nàng thấy lóe lên một tia hy vọng.
– “Ok, mình sẽ nói chuyện sau, bai…”
Mạnh gác máy, nhìn xuống người con gái trần truồng đang nằm ngữa trên bàn làm việc… Mạnh cũng đang trần truồng, háng Mạnh đang áp sát vào háng cô gái…
– “Xin lỗi Tiến… mình tiếp tục nhé,” Mạnh chống hai tay xuống bàn, Mạnh kéo hết dương vật của mình ra ngoài rồi Mạnh đẩy ặp vào… “Phạch, Hự, Ah… Phạch, Hư, Ah… Phạch, Hư, Ah…” trong phòng chỉ còn tiếng háng Mạnh dập vào háng Chi cùng với tiếng hộc lên của Mạnh và tiếng rên của cô gái mỗi khi dương vật đâm hết vào trong… ̣
– “Uu… u… Mạnh ơi… vậy đó,” hai chân cô gái chống xuống bàn, nẩy mu lên…
– “Oh, Chi ơi… Tiến ơi…” Chợt nghĩ tới Thảo, nhớ tới thân hình gọn gành xinh sắn của cô sinh viên á-đông, Mạnh cảm thấy ham muốn dâng lên… Mạnh chồm tới xốc lấy nách Chi ghì chặc… mông càng nắc lẹ hơn…
– “Nữa, Mạnh ơi, mạnh lên…” Hai chân cô quấn lấy mông Mạnh…
– “Ôi!… em ơi… Anh… ra…” Mạnh cong người gục mặt vào cổ Chi,
– “Đừng! Mạnh… Em chưa…”
Nhưng đã muộn… Mạnh phóng từng đợt khí vào người Chi…
– “Sao bữa nay… lẹ thế?” Tiếnnier ngồi dậy rút miếng giấy chùi lấy dòng khí trắng đang rỉ ra dưới háng… quơ lấy quần xì-líp, co chân mặc vào…
Mạnh ngồi thả ngữa thở dốc trên ghế, dương vật mềm èo sau khi xuất khí nằm vắt ngang qua đùi, nhìn Chi, cô sinh viên mà Mạnh ưu ái nhất, sẳn sàng làm bắt cứ chuyện gì Mạnh nhờ vả và ngược lại, lúc nào Mạnh cũng làm nàng hài lòng…:
– “Ồ, không biết tại sao, nhưng Anh thấy… nứng quá…”
Tiến có vẽ hơi giận:
– “Có phải sắp được… đồ mới, phải không?”
– “Ồ…” Mạnh kéo Tiếnnier ngồi lên lòng mình… Mạnh hôn nhẹ vào khuôn ngực trần của nàng… “có thể… nhưng cũng nhờ Tiến đó mà…” trước khi Chi kéo áo xuống.
– “Đàn ông các anh… tham lam quá đi thôi.” Chi trách nhẹ trước khi lách ra khỏi cửa phòng.
Mạnh móc thuốc ra hút, nghĩ ngợi… rồi mĩm cười một mình…
*
* *
Một giờ sau…
“Reng… reng… reng…” Mạnh nhìn vào màn ảnh ghi số gọi, nhìn thấy số điện thoại của Thảo, Mạnh mím cười chờ đợi…
– “Hêlô, đây là Giáo Sư Mạnh… Xin lỗi tôi không trả lời điện thoại được trong lúc này. Xin vui lòng…”
– “Thưa Giáo Sư, em là Thảo… Em sẽ gọi lại lần nữa…” Thảo nhắn vào máy ghi âm…
Nửa giờ sau…
“Reng… reng… reng…”
Liếc nhìn vào màn ảnh ghi số gọi, nhìn thấy số điện thoại của Thảo hiện lên, Mạnh mĩm cười và nhấc điện thoại lên:
– “Alô, Mạnh nghe đây.”
– “Thưa Giáo Sư, em là Thảo.”
– “Oh, phải. Tôi có nghe lời chị nhắn trong điện thoại nhưng phải tiếp các anh chị sinh viên khác thành ra không trả lời điện thoại được.”
– “Thưa Giáo Sư…”
– “Thành thật xin lỗi chị, chị Thảo,” Mạnh ngắt lời, “bây giờ tôi đang bàn chuyện với anh Tuấn, xin chị cảm phiền gọi lại lúc khác…”
Thảo nóng nảy… Nàng đã gọi nhiều lần mà không nói chuyện được… chắc phải chịu khó đến văn phòng nói chuyện với ổng… Mà trước sau gì thì cũng phải đến văn phòng đưa ổng coi lại bài kiểm của mình…
– “Thưa Giáo Sư, Giáo Sư có thể cho em cái hẹn để nói chuyện với Giáo Sư về điểm bài thi không ạ?”
– “Sao lại không được… Để coi…” Mạnh im lặng bên đầu giây chốc lát, “Ừ, thứ Năm nầy tôi có thể gặp chị lúc 2 giờ trưa hoặc… 10 giờ sáng thứ Sáu… Chị muốn chọn ngày nào?…”
Thảo bối rối… “Những tới ba ngày nữa… mà lại ngày cuối của tuần… nhỡ ra không kịp sữa điểm thì… chết.” Thảo nài nĩ…
– “Giáo Sư có thể cho gặp sớm hơn không ạ? Cuối tuần này em phải rời trường sớm về nhà…”
– “Cũng được…” Mạnh dể dãi, “Tối nay tôi sẽ trở lại văn phòng lúc 8 giờ để cộng điểm của các anh chị. Chị có thể gặp tôi ở văng phòng lúc đó.”
– “Cám ơn thầy,” Thảo mừng rơn, “Em sẽ gặp thầy lúc 8 giờ.” Biết được thêm ông Mạnh chưa cộng điểm, Thảo nghĩ nàng có cơ hội nhiều hơn…
Vừa cúp điện thoại với Thảo, Mạnh quay liền số khác…
– “Alô, Tôi đây… Mọi việc tiến hành trôi chảy… Sẽ gặp nhau như mình dự định… Chắc chắn là như vậy… Bai.”
*
* *
“Cốc, cốc, cốc…” Thảo gõ cửa phòng đúng 8 giờ như đã hẹn.
– “Mời vào, cửa không khóa…”
Thảo nhìn lại hành lan vắng lặng trong trường, hít một hơi dài mở cửa bước vào… Nàng ý tứ để cửa văn phòng mở rộng…
– “Mời chị ngồi,” Ông Mạnh chỉ tay vào cái ghế trước bàn làm việc của ông, Thảo khép nép ngồi xuống, “Tôi có thể giúp gì cho chị?”
– “Thưa Giáo Sư…” Thảo cuối xuống cặp táp, lôi bài kiểm tra của nàng ra… “Em xin Giáo Sư xem lại bài kiểm của em… Có mấy câu trả lời em nghĩ em làm trúng phần đầu mà không được điểm nào hết…” Thảo chồm tới đưa bài kiểm cho ông Mạnh…
Mạnh đưa tay đón lấy xấp giấy:
– “Để tôi xem lại nào…” Mạnh đổi thế ngồi, chăm chú coi lại bài làm của Thảo…
Nàng hầu như nín thở đợi chờ…
Lát sau, Mạnh thả xấp bài thi xuống bàn:
– “Ừ, mấy câu nầy chị làm đúng coi như cũng được phân nữa… Đáng lẽ chị phải được số điểm tương đương…”
Thảo mừng rơn, ngắt lời:
– “Vậy… Giáo Sư có thể chấm lại điểm của em hay không?”
– “Được thôi, nhưng tôi phải hỏi lại anh Tuấn xem tại sao ảnh không cho điểm mấy câu này… Xin chị chờ chút…” Mạnh nhấc điện thoái lên rồi quay số…
Thảo hồi hộp ngồi chờ…
– “Alô… Tôi đây.”
-….
– À, Chị Thảo, đang ở văn phòng của tôi có thắc mắc là trong bài trả lời của chị ấy, câu số 2, câu số 5 và câu số 8 không được điểm nào cả?…”
-…
– “Ừ… Ờ… Nhưng chị ấy là người học giỏi… Phải… Tôi nghĩ là nên… Ok!… Tôi sẽ nói chuyện sau với anh… Bai.”
Mạnh gác máy rồi quay về phía Thảo:
– “Anh Tuấn nói với tôi là ảnh nhớ bài làm của Chị… mặc dù câu trả lời của chị có trúng một phần nhưng không đủ để chứng minh được là người làm hiểu câu trả lời… Nhưng vì tôi biết chị là người học giỏi trong lớp thành ra tôi đồng ý cho chị thêm vài điểm cho mấy câu này…” Mạnh ngừng lại.
Thảo vui mừng ra mặt, nàng đã tự cộng điểm rồi, không cần 5 điểm mỗi câu, chỉ 4 điểm thôi thì đủ cho nàng được con A; nếu không, đâu còn được ở ưu hạng nữa!… Mạnh tiếp:
– “Theo như anh Tuấn đề nghị, chúng tôi cho chị thêm 3 điểm câu này, 2 điểm cây này, còn câu này thì 3 điểm… Như vậy hạng bài kiểm của chị từ C sẽ lên B.”
Thảo sững người, nàng lắp bắp…
– “Nhưng… sao… chỉ có… 8 điểm thôi hả Giáo Sư?!” Nàng thất vọng vô cùng, mặc dù nhiều người mơ ước được con “B” nhưng riêng nàng… Con B sẽ làm cho nàng mất danh hiệu sinh viên xuất sắc tối cao – hồi giờ nàng chỉ có hạng A mà thôi… Thảo đã tính rồi… lẽ ra nàng phải được 4, 5 điểm thêm cho mỗi câu. Thảo nằn nì… “Nhờ Giáo Sư… coi lại… Hồi nãy Giáo Sư có nói mấy câu đó em làm trúng cũng được phân nữa… sao chỉ cho thêm có 2, 3 điểm mà thôi…”
– “Đó là quyết định của anh Tuấn hôm chấm bài…”
Thảo rời ghế chồm tới:
– “Xin Giáo Sư coi lại lần nữa… Em nghĩ là 2, 3 điểm thì không… tương xứng với phần trả lời của em…”
Mạnh nhìn ra cửa, hàng lang vắng ngắt…
– “Chuyện này… tôi phải coi lại…” Mạnh ngập ngừng… “Chị không bằng lòng với con B?”
– “Thưa không…” Thảo quả quyết, “Em tin là em được con A trong kỳ kiểm tra này.”