Ông Huy à há… một tiếng như ra chiều ông đã hiểu chuyện rồi tự nhiên phá ra cười. Con Kris chẳng hiểu chủ của nó đang đắc chí chuyện gì nó nhẹ lẩc lắc cái đầu tóc ngắn, quay lại với những xen bốc lửa trên màn ảnh nhỏ, nó chúm chím nói nho nhỏ một mình:
– Đàn ông ưa nghĩ tầm bậy?
Ông Huy không nghe rõ nó nói cái gì, ông hỏi:
– Mày lảm nhảm chi đó, Kris?
Nó trả lời :
– Tôi nói đàn ông ưa nghĩ chuyện tầm bậy tầm bạ ! Mấy cái trò này đâu có chi cần thắc mắc! Ai cũng làm như vậy mà ông ơi?
Ông Huy dạy đời:
– Mày nói phải! Dĩ nhiên ai cũng phải làm như vậy Nhưng mà làm với ai kia chứ? Với vợ với chồng hay bạn trai bạn gái hay làm bất cứ với ai cũng được sao?
– Ai cũng được! Nhưng phải thích người đó thì mới vui.
Ông Huy rấn mắt hỏi:
– Vậy mày nghĩ xem, tao có phải là người mày thích không, Kris? Tao cũng bảnh lắm à…
Nó cười ngặt nghẽo:
– Tôi có nói thích ông cũng chẳng ăn được cái giải gì. Bà Hương còn sờ sờ ra đó chứ bộ. Coi chừng bà ấy đập tôi đến tan xác.
– Bộ mày nghĩ bà Hương dữ như vậy hay sao?
– Tôi không biết! Nhưng đàn bà thì hay ghen, ông hiểu như vậy mà !
Ông Huy gồng mình nói luôn:
– Nếu tao dám bảo đảm với mày sẽ không sảy ra chuyện gì sảy ra, mày có dám O.K với tao không?
– Sao lại không dám? Rồi đột nhiên, nó thú tội:
– Nhiều lúc phải coi ba cái phim qủy quái này, tôi cũng thèm nhỏ rãi mà đâu có dám nói ra. Cũng có khi ngó tướng tá của ông, tôi muốn rủ ông thử lửa cho đỡ ghiền, tôi nghe người ta nói mấy người đàn ông á Châu như ông bền sức lắm, tôi cũng khoái ông. Nhưng chả bao giờ tôi dám nói vì ngại bà Hương. Tôi cũng là con người mà, Ông Huy !