Nhưng có lẽ cơn khát dục của tên cán bộ đã ứ lên đến đỉnh đầu cho nên hắn không còn một chút tỉnh táo và kiên nhẫn nào, cứ hối hả tự dập lên dập xuống một mình trong khoảng thời gian không đầy vài phút đồng hồ, hắn đã ngã lăn ra “bất tỉnh nhân sự” và thở dốc như bị cắt tiết, tinh khí từ cái lỗ qui đầu của hắn bắn vãi ra tung tóe trên làn da bụng trắng mát với khu địa đàng đầy đặn và xanh mượt cỏ non của Hương vừa mới chớm được kích thích đã nguội lạnh tro tàn. Hương đành ngao ngán tiếc rẻ. Nàng khe khẽ ưlở dài vì thân thể hoang lạnh từ lâu, nay bỗng nhicn bị kích thích, bị khơi dậy sự thèm muốn rồi phải chịu cảnh chơi vơi ấm ức khiến gương mặt nàng trở nên xa vắng, buồn bã vô cớ khiến tên cán bộ nhà quc lầm tưởng, hắn đã “hãm hại” đời Hương.
Hắn vội vã ngồi bệt xuống bên cạnh chiếc đi văng, đôi mắt vẫn không rời tấm thân trần ngà ngọc còn dính bết nhễ nhại những giọt tinh khí trên đám da non mềm mại trên đám lông mu quanh âm hộ của người đàn bà vợ ngụy mà, hấn thừa biết, nếu không nhờ công ơn của cách mạng thì có lẽ hẩn phải tu đến mười mấy kiếp cũng không thể nào được nhìn thấy lận mắt một tòa nhà thiên nhiên đẹp vô giá như vầy, chứ đừng nói là còn được đích thân mắt thấy, tay sờ soạng, khai phá cái kho tàng thiên nhiên này. Hắn tỏ ra ái ngại và lấp bắp hứa vung xích chó tất cả mọi thứ ưu tiên quyền lợi vật chất sẽ đem đến cho nlẹ con nàng như cết để đền đáp lại ân sủng nhục dục mà Hương đã vừa cho hắn được thụ hưởng.