VN88 VN88

Truyện 20 + Dượng Tính truyện hiếp dâm con riêng của vợ

Tôi hết bình tĩnh:
– Cái gì? Dượng nó sao?
– Lẹ lên con… Chúng ta phải tới bệnh viện gấp!

Tôi nín thinh ngồi lên xe của dượng. Trời mưa rét. Dượng cũng yên lặng lái xe. Tim tôi đập thình thịch hy vọng má tôi không việc gì!

Khi tới bệnh viện chúng tôi chạy thẳng vào khu cấp cứu để nhìn má tôi. Vị bác sĩ chờ chúng tôi ngay ngoài cửa phòng với nét mặt buồn bã. Dượng dơ tay cho tôi nắm rồi bước tới trước mặt ông bác sĩ.
– Ông là Trần Tính?
– Vâng tôi dây. Bệnh tình nhà tôi ra sao Bác sĩ?
– Tôi sợ bà Phan (tên của má tôi) khó qua khỏi! Bà mất nhiều máu quá!

Người tôi lạnh di, tôi run lên trong khi tiếng dượng Tính như gào lên:
– Không… Trời ơi! Không thể như vậy được…
– Tôi ân hận đã không làm gì hơn được! Vị bác sĩ nói thêm.

Toàn thân tôi bất động, tôi chết lặng nắm chặt tay dượng Tính, ông cũng nhìn tôi với cặp mắt u buồn đẫm nước mắt:
– Đau lòng quá con ơi! Dượng ân hận quá!

Tôi đứng như trời trồng trong vài phút cho đến lúc nước mắt tôi trào ra rơi rớt xuống mặt tôi. Tôi thật xúc động không nói được gì. Dượng Tính choàng tay qua vai tôi như để biểu lộ sự an ủi. Tôi như trong cơn ác mộng, tôi hy vọng mình tỉnh khỏi cơn mộng để nhìn thấy lại Má tôi hiện hữu bên cạnh tôi. Nhưng rồi tôi cũng nhận thức đây không phải là một cơn ác mộng mà đây là sự thật. Má tôi!…Má tôi đã chết…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.