o O o
Hôm sau, khi tan học, đợi lúc ít người, Thảo đến gần tôi và nói:
– Chiều nay, Bàng rảnh không? Thảo tính mời Bàng đến nhà chơi nhé!
Tôi nhận lời. Chiều đó, tôi ăn mặc cũng khá bảnh trai đến nhà Thảo. Thảo ở một căn nhà nhỏ tại ngoại ô thành phố. Tôi gõ cửa một lúc thì Thảo ra mở cửa.
– Chào Bàng, đế rồi hả? Bàng vào nhà chơi nhé!!
Tôi bước theo bóng lưng duyên dáng của Thanh Thảo. Căn nhà được xếp đặt thật trang nhã. Cả nhà được sơn màu hồng nhạt thật đẹp mắt.
– Bàng ngồi chơi chút xíu nhé! Cơm nấu sắp xong. rồi đó!
– Có cần Bàng phụ không Thảo?
– Thôi khỏi! Hôm nay Bàng là khách, ngồi chơi đi!! Bia bỏ trong tủ lạnh đó Bàng!
Nói bấy nhiêu, Thảo vùi mình vào trong bếp. Mùi đồ ăn thơm phức tỏa ra làm tôi nôn ruột. Bỗng có tiếng gõ cửa, tôi chạy ra mở. Một gã thanh niên mặt mày khá khôi ngô ngó nhìn tôi, trên tay gã là một bó hồng nhung thật to và rực rỡ. Gã nhìn tôi với một ánh mắt căm thù, dù rằng đây là lần đầu tiên tôi gặp gã. Thanh Thảo cũng bước ra, thấy gã thanh niên nàng kêu:
– Ồ anh Ðạt! em tưởng anh còn ở Sydney chứ! Tại sao anh lại ở đây?
Gã thanh niên xô tôi ra và chồm đến Thảo mà nói như hét:
– Hắn là ai? Tại sao hắn có quyền ở đây? Tôi quen em đã hơn 5 năm nhưng sao em vẫn không cho tôi bước vô nhà? Em nói đi Thảo, tại sao?