Bắn dòng khí lên người con Hân, thằng con trai nói:
– Nhào vô tụi bây, con này thịt da mát rượi “đã” hơn con hồi nãy nhiều, con mà thằng Thăng mang tới đó, nghỉ mệt một chút rồi tao qua bển làm tiếp “sái” nhì, lâu lâu mới được hai cái lồn tơ. Ráng chịu nha em gái, ai biểu nhỏ mà học đòi ham vui sớm chi cho khổ, hỏng sao đâu, bữa nay tụi anh chỉ có hơn hai chục thằng, thằng chơi hai ba cối, chia đều hai em, chắc mỗi em chịu vài chục thôi.
Vỗ vỗ cái lồn con Hân, thằng con trai đểu giả cười lớn …
– … đêm đó em trúng thuốc kích thích, bị bọn con trai đụ suốt đêm, mai mà có thêm một con nhỏ ở phòng bên, nếu không chắc em chết, tụi nó cứ xoay tua một thằng chơi mấy bận. Rồi đến sáng tụi nó đem quăng em ngoài công viên, cũng nhờ mấy bà quét đường chở vô nhà thương, em mới còn sống tới hôm nay.
– Rồi em đâm ra hận tụi con trai bọn anh luôn ?
– Em và tụi bạn đứa nào cũng có chung hoàn cảnh tương tự, thanh toán thằng bồ xong, tụi em chơi vậy trả thù đời.
– Bây giờ em tính sao ?
– Thường thì tụi em chỉ cho anh cái quần sà-lỏn rồi quăng ra đường, đem xe bán lấy tiền mua son phấn. Hôm nay em ăn chay, lại thấy anh dễ thương, em tha cho anh về tự nhiên đó.
Nghe dứt chuyện, cả bọn ngồi im trầm ngâm ngẫm nghỉ.
– Mày có gặp lại con Hân hông ?
– Thấy thương nó, nên tao nán lại nói chuyện một hồi, nó cũng thích nên cho tao địa chỉ, dặn bữa nào tới chơi, nó đãi.
– Đãi gì vậy mậy ?
– Có trời mà biết, chắc nó hổng chơi tao như hôm bữa rồi.
“Ai ăn chuối chưng bột báng nước dừa hông”, tiếng rau hàng ngọt lịm làm tụi nó nổi máu ăn hàng. Làm xong mỗi thằng hai chén, thằng Tường nói:
– Nè Mạnh, chị Xuyến nhắn mày tới bả chơi, thứ tư chỉ nghỉ ở nhà một ngày đó.
– Tao cũng đang muốn kiếm chỉ học thêm kinh nghiệm đây, từ bữa tụi mày dẩn tao tới đó “khai cu” tới giờ tao vẫn còn ấm ức.
– Ấm ức cái gì ?
– Bữa đó tao với chỉ đâu có làm gì đâu.
– Ủa, vậy là mày cũng còn chết nhác, chưa dám chơi hả.
– Hổng phải, tao với chị Xuyến chưa có gì, nhưng tao tự “mở mắt” tao rồi.
– Mày sạo mậy, tự mày “mở mắt” không cần chị Xuyến, tao không tin rồi đó.
– Thiệt mà, cũng chỉ tình cờ thôi, vầy nè …
Lực sĩ ở đây là ” lực sĩ Viện Bài lao” vì nó cao lêu khêu, lại ốm cà tong cà teo, dáng đi vòng kiền như anh chàng cao bồi Lucky Luke của truyện hoạt họa bằng tranh. Thằng Mạnh là con một của ông Thầu khoán Thu giàu có trong xóm, hiền lành và học rất giỏi; vì được cha mẹ cha mẹ chăm sóc quá kỷ nên đến giờ này mà nó vẫn chưa biết mùi đời. Năm nay 17 tuổi thằng Mạnh mới được cha mẹ thả lỏng một chút, cho phép nó lang thang ngoài xã hội để học khôn. Phải năn nỉ ỉ ôi, đãi vài chầu ăn, Mạnh mới được mấy thằng bạn trời đánh bảy búa hứa dẩn tới gặp mặt mấy bà chị nuôi của thằng Tường mà học cách chơi bời. Hôm nay là ngày trọng đại của nó – “ngày khai cu”.
Vừa bước chân vô nhà chị Luyến, cặc dái thằng Mạnh chạy lộn xộn hết trơn, nó hồi hộp, nó bồn chồn, nó lo lắng.
– Chị Luyến, em dẫn thằng Mạnh tới cho chị “mở mắt” nè.
– Chà, mặt mũi thư sinh hiền hậu, tướng tá ngon lành, cái tướng “roi roi” này là “thầy đụ” à nghen; làm gì mà lắm la lắm lét vậy em trai, lại gần đây cho chị khám cu cái coi.
Chân nọ đá chân kia Mạnh bước tới gần chiếc sa–lông chị Luyến đang ngồi. Đưa tay khám cu thằng Mạnh, chị Luyến khen:
– Cặc này có lý à nghen, sao mà nó xìu quá vậy em, bộ sợ lắm hả ?
– Dạ.
– Có gì đâu mà sợ, ai mà hổng có cái ban đầu, thằng Tường nó cũng như em thôi; từ từ rồi đâu cũng vào đó, không chừng em còn chơi “chì” hơn nó nữa.
– Dạ, em cám ơn chị.
– Để chị kêu con Xuyến xuống “mở mắt” em lấy hên, nó mới ra nghề lại còn nhỏ hạp với em hơn, chừng quen rồi tụi chị sẽ huấn luyện em sau.
Nghe tiếng gọi, một cô gái từ trên lầu bước xuống, tuổi độ trên 20 người dong dỏng cao, cẳng dài, mặt không xấu lắm nhưng son phấn hơi lòe loẹt cải lương, dù vậy vẫn chưa xóa được hết dáng dấp mộc mạc của một cô gái quê vừa bước chân lên Sài Gòn kiếm sống. Liếc mắt nhìn bọn thằng Mạnh mỉm cười gật đầu chào, cô nàng quay sang chị Luyến:
– Có chuyện gì vậy chị hai.
– Mầy đưa cậu em này lên lầu “mở mắt” lấy hên, tao nhường cho mày đó, đừng làm cẩu sợ nha mậy.
– Vậy là em trúng mánh rồi, cám ơn chị hai.
Quay nhìn Mạnh, cô nàng lên mặt chọc quê nó liền:
– Em theo chị lên lầu làm lễ “khai cu”, đừng có sợ, không ai ăn thịt em đâu, tụi này là người nhà cả mà, phải hông Tường ?
– Được chị Xuyến “khai nhản” là mầy hên rồi, đừng làm tụi tao mất mặt nha mầy.
– Từ từ nha chị Xuyến, coi chừng nó “khóc ngoài quan ải” quê mặt tụi em lắm à.
– …
Nắm tay theo chân cô gái lên lầu, Mạnh lùng bùng lỗ tai với những lời chọc ghẹo của tụi bạn, nó hồi hộp lo lắng cho lần đầu tiên. Dù vậy nó cũng cảm giác được sự mềm mại và mát lạnh của bàn tay con gái, không có nóng hổi như của con trai. Bóp bóp nhè nhẹ, ngón cái xoa xoa trên mu bàn tay cô gái, Mạnh dấn lên một bước đi song song với cô nàng, dù chưa quen với mùi phấn sáp rẻ tiền nó cũng kê sát mặt hỏi nhỏ:
– Da thịt con gái khác với con trai hả chị Xuyến, em thấy tay chị mát và mềm quá.
– Bộ hồi nào giờ chưa nắm tay cô nào hả, tội nghiệp dữ hôn, da thịt con trai con gái khác nhau chứ, thứ nóng thứ lạnh mà.
Buông tay nắm, cô gái làng chơi vòng tay qua phía sau bóp đít thằng Mạnh một cái, rồi ôm eo nó kéo vô phòng khóa cửa lại. Tay mặt ôm đít kéo sát vô người, cô nàng vòng tay trái kéo đầu thằng Mạnh xuống thấp đưa miệng hun chùn chụt vài lần trên đôi má còn măng sửa của cậu trai tơ.
– Tội nghiệp em tui, từng tuổi này rồi mà vẫn chưa biết mùi da thịt con gái, từ từ rồi tụi chị sẽ dạy em đủ cách chơi bời, ráng bỏ công luyện tập mai này cho con vợ nó nhờ. Em cởi quần áo rồi leo lên giường với chị.
Bước lại góc tủ, thằng Mạnh mắc cỡ quay lưng lại rồi mới từ từ cởi đồ máng lên móc, hai tay bụm hạ bộ, nó sượng sùng chậm chạp quay mặt lại phía cái giường. Nó không hiểu sao, lúc ra đi thì hăm hở mà bây giờ nó lại run quá chừng, chỉ dám ngồi me mé ở cạnh giường quay mặt ra ngoài, không dám nhìn thẳng vào thân thể lúc này đã trần truồng như nhộng của cô gái làng chơi.
– Nhìn chị đây nè, bộ sợ ai ăn thịt sao mà run quá vậy em.
– …
– Nằm xuống đây chị thương.
Vẫn chưa dám quay lại, làm gan Mạnh đưa tay ra phía sau rờ rờ thám hiểm, đụng gò ngực mềm như bông gòn nó dừng lại bóp bóp xoa xoa, thích thú với những xúc cảm mới – xúc cảm của lần đầu được sờ mó nắn bóp vú đàn bà. Thấy yên tâm, nó từ từ quay đầu lại, vừa thấy khuôn mặt và nụ cười trên môi Xuyến là nó đã bị cô nàng đưa tay kéo đầu chúi xuống cặp bánh bao không có nhưn, loại xe lửa dành cho những thằng chết đói nhiều năm.
– Thích ăn vú sửa không em trai, chị cho em hai trái đó.