Thằng đệ khốn nạn của mình có vẻ như chuyên phá hoại giây phút hạnh phúc của mình và em. Vâng, dù là phản ứng tự nhiên, nhưng khi nó tiếp tục trỗi dậy và chọc chọc vào bụng dưới của T thì em đẩy mình ra và tiếp tục lặp lại câu nói trước “dâm dê đê tiện”.
Cuối cùng cũng 4h chiều, sau khi cả hai có vẻ đã thấm mệt vì trò trao đổi enzim, bộ phim anime em cần cũng đã down hết được nhưng mới xem được có 1/4. Thế là mình rất ga lăng, chép nốt chỗ phim vào cái usb 8G của mình rồi cho em nó mượn.
Và ừm, nói sao nhỉ. Nhiều khi bất cẩn làm hại bản thân. Mình để sẵn trong usb nguyên 1 kho truyện hentai do mình down trên mạng về đọc và mới hôm trước thôi, đã trao đổi số truyện này với 1 thằng bạn chung lớp nên số lượng truyện lại càng nhiều hơn nữa.
Thứ 2 gặp nhau ở trường, em T vứt trả mình cái usb ko một lời cảm ơn. Thay vào đó là 1 câu nói khiến cho mình toàn thân lạnh giá
_Đồ đểu, ông lợi dụng tôi để thỏa mãn mấy cái trò trong đám truyện dâm dục đó của ông…
Mình cũng chỉ nghe được có thế, sau khi định thần lại và nghĩ kĩ ra được rằng còn đám truyện trong usb chưa xóa đã đưa cho T thì em đã biến mất khỏi tầm mắt.
Tối ấy, cố gắng mọi cách liên lạc qua yahoo nhưng em đã chặn nick mình, cũng như điện thoại ko thể liên lạc được. Chắc là gọi tổng đài chặn số luôn đây.
Nói thật, cảm giác lúc ấy của mình hụt hẫng, lo sợ cũng có. Mình hụt hẫng tiếc nuối vì chưa thể cùng em làm gì hơn, và lo lắng việc đám hentai trong usb của mình theo nhiều đường khác nhau lan truyền trong trg đến tai gv chủ nhiệm. Bà này là chúa hay mách lẻo mình với phụ huynh…
Ây, vậy đấy. Câu chuyện về em T đã kết thúc như thế, trong sự tiếc nuối vô bờ của mình. Và lần cuối cùng mình gặp em là trước khi mình ra sân bay, lên đường vào TPHCM để bắt đầu sự nghiệp mới, học DH ở TPHCM. Lần ấy, cũng là lần cuối cùng mình được em hôn, nhưng là 1 nụ hôn nhẹ nhàng lên má chào tạm biệt…