Sau khi du hí đủ mục, Loan đề nghị:
– Khuya rồi, hết biết chỗ nào đi chơi nữa. Hay là tụi mình về nhà uống rượu đi.
Dũng hoan hô trước tiên:
– Good idea. Về nhà uống rượu là nhứt.
Đoàn cũng hưởng ứng:
– Phải đó. Uống để mừng ngày hạnh phúc của Đoàn phải không các bạn?
Chỉ có Hồng là còn có vẻ e thẹn. Ai sao thì nàng vậy chớ không dám có ý kiến.
Đến 3 giờ sáng thì bốn người đã uống hết một chai rượu mạnh. Loan làm bộ nhừa nhựa nói dù nàng chẳng say tí nào:
– Thôi, say quá rồi. Em đi ngủ trước nhé.
Dũng hiểu ý Loan, chàng chạy lại dìu Loan đứng lên. Trước khi mở cửa bước vào phòng, Loan còn quay lại nói với Đoàn và Hồng:
– Anh Đoàn uống nhiều rồi. Ở lại đây đi, đừng có lái xe nguy hiểm.
Dũng cũng nói thêm vô:
Bạn anh uống dỡ lắm. Hôm nay uống như vậy là nhiều lắm rồi. Hồng take care giùm bạn anh nhé.
Không đợi Hồng trả lời, Loan kéo Dũng vô luôn trong phòng rồi đóng xập cánh cửa lại.
Còn lại hai người ngoài phòng khách, không khí tự nhiên có vẻ ngột ngạt. Cũng may là có tiếng Loan và Dũng đùa giỡn với nhau, cười rinh rich từ trong phòng vọng ra.
Hồng bối trối nhìn Đoàn đang ngồi ngữa đầu trên ghế sofa, mắt nhắm nghiền như say dữ lắm. Nàng bước đến gần Đoàn, lay lay vai chàng nói:
– Anh Đoàn. Say quá, vô phòng em nghỉ đỡ đi rồi sáng mai hãy về.