Bà thở ra. Không phải vì ngao ngán mà vì bà tủi cho thân mình không được sung sướng như cô con gái 15. Bà nhớ lại hình như gần mười năm rồi, bà chả gần gụi lần nào với ông chồng bất lực. Chỉ có vài lần ngoại tình với bồ nhí tên Phong, ở khách sạn, thế thôi. Thấy mẹ thở ra với gương mặt buồn xa xăm, Tuyết hỏi:
– Con make love ba bốn lần một tuần, làm mẹ buồn hả?
Bà cố going cười, trả lời:
– À … Không. Mẹ buồn cho chính mẹ. Vì đã ngót mười năm nay, ba con đã chẳng còn làm bổn phận chăn gối với mẹ. Mẹ như chiếc lá héo, sắp khô choate, và rụng xuống.
Tuyết cúi xuống ôm bà Nguyệt hôn thật thân thương:
– Đã mười năm, mẹ không gần gụi hả? Mẹ chịu nổi sao?
– Không chịu, thì còn cách nào hơn đâu con.
– Nhưng mẹ còn quá trẻ. Trẻ đến độ các bạn con tưởng mẹ là chị của con. Như thằng Quang, có lần nói chơi, đã bảo con: “giới thiệu “chị” của Tuyết cho Quang đi”. Mẹ muốn không? Con giới thiệu cho. Mười bảy tuổi, đẹp trai lắm. Đánh basket giỏi một cây.
Bà Nguyệt bóp tay con gái, rồi nhìn Tuyết, mặt hơi vui. Nỗi vui lạ lùng, bất chợt làm bà thấy lâng lâng. Nhưng bà không dám nói ra, sợ Tuyết khinh.
– Mẹ có nhớ Quang, con bà bác sĩ Hải không?
Bà Nguyệt nhớ. Vì có vài lần bà bắt gặp Quang nhìn lén bà ở những bữa tiệc, hay đến đây chơi với Tuyết. Nhưng bà trả lời “không”, để Tuyết đừng nói đến chuyện đó nữa. Mà cô bé cứ ngây thơ bồi thêm:
– Anh Quang mà hôm Tết mẹ lì xì cho ảnh $200 đó.
– Mẹ nhớ rồi. Nhưng Quang còn bé quá, Tuyết à.
Tuyết ôm ngực cười ngất, rồi nằm soài lên nửa người của bà Nguyệt, làm cái chăn tuột xuống, phơi bộ ngực tròn tỉnh hồng hào của bà Nguyệt ra. Bà vội kéo chăn lên. Tuyết chận lại, ngắm đôi vú bà một lúc, rồi nói:
– Vú mẹ còn đẹp hơn vú con nữa à. Cho con nhìn tí nhe.
Tuyết lấy tay xoa nhè nhẹ lên cặp vú của mẹ:
– Như thế này mà ba con không biết hưởng. Uổng quá.
Bà Nguyệt nghe mủi lòng. Niềm đau của bà chỉ riêng mình bà biết. Hôm nay lần đầu, bà tâm sự với con gái.
Bàn tay Tuyết thoa và mân mê đầu cặp vú, khiến bà Nguyệt nổi ốc. Thấy vậy, Tuyết nói thêm:
– Mà mẹ chịu không? Quang nhỏ tuổi, nhưng chuyện người lớn, ảnh rất rành. Con cam đoan mẹ sẽ rất hài lòng, và chỉ có mình con biết thôi, không sao đâu!
Bà Nguyệt lắc đầu going gạo, nhưng lại nói hớ:
– Làm sao con biết được chuyện Quang rành chuyện người lớn?
– Vì ảnh đã từng make love với bạn con. Tụi nó khen ảnh hết lời đó mẹ. Kệ, mẹ cứ thử. Được thì làm boy friend. Không thì thôi, đâu có mất gì.