Sau ngày 30 tháng 4, ba mẹ con Loan bán hết nhà cửa thầy Quỳnh để lại để tính đường vượt biển sang với cái Thế Giới mà họ mới chỉ nghe qua báo chí và truyền hình. Loan dắt díu Hoàng lúc này lên mười và Khoa lên năm cùng một nhóm người theo sự chỉ dẫn của tụi đưa đường lần mò ra Vũng tàu. Tới chỗ hẹn, cả bọn ngán ngẩm leo lên con tàu hôi hám mùi dầu, chỉ nhỉnh hơn cái phà mà không ai tin rằng nó có thể chống chọi được một cơn sóng biển nhỏ. Con tàu lênh đênh trên biển được một ngày một đêm, chưa ra được tới Hải phận Quốc tế thì bị tàu tuần tiễu phát hiện rú còi đuổi theo. Tốp người không may lại lủi thủi kéo nhau trở về, không nhà cửa, không tiền bạc. Loan và hai đứa con may mắn được một người quen cho mướn một căn nhà nhỏ trong hẻm để ở và cho vay ít vốn buôn bán kiếm sống. Trong thời gian đó, các tin tức không may liên tiếp bay về với các gia đình có người thân vượt biên: bão biển đánh vỡ thuyền, hải tặc Thái lan hãm hiếp và giết chóc? làm Loan hoàn toàn từ bỏ ý định vượt biển.
Những người buôn bán trong chợ đa số đều là đàn bà con gái có dính líu ít nhiều với chế độ cũ. Họ cũng ít khi được học hành thêm nên cũng chẳng hiểu luật lệ mới ra làm sao, do vậy họ rất ngại va chạm với chính quyền. Mà chính quyền ở đây đối với họ cũng rất đơn giản, đó là tay công an thuế Minh và tụi đàn em. Tuy Minh rất hay làm phách và bắt chẹt chị em khác, nhưng đối với Loan, hắn luôn thể hiện hết sức hào hoa, phong nhã. Do đó tụi đàn em của Minh cũng không dám qua mặt hắn gây khó dễ với sạp hàng của Loan như tụi nó vẫn làm với chị em. Thực ra Minh cũng để ý tới Loan ngay hôm đầu tiên hắn được chuyển tới, người đàn bà có khuôn mặt xinh xắn, cặp mắt sáng, thông minh, đôi môi cong gợi cảm, sống mũi cao toát lên một vẻ ngây thơ quyến rũ, hai bầu vú tròn lẳn như khêu gợi sau lớp áo mỏng. Cái mùi của một người đàn bà đang thiếu thốn đàn ông không lọt qua được cái mũi thính như mũi chó béc-giê của Minh. Biết người đẹp rất mê xem kịch, Minh cậy cục mời Loan đi xem vở kịch ?lão hà tiện? do đoàn Hà nội diễn, nàng õng ẹo một chút làm cao rồi cũng nhận lời đi xem với Minh. Không đầy mười phút sau khi vở kịch bắt đầu, Loan cảm thấy nhột nhột ở đùi, nàng làm bộ như không biết tới bàn tay Minh đang tốc váy nàng lên khám phá nơi hạ thể. Ngón tay Minh xoay quanh lỗ âm đạo rậm rì lông lá, bất thình lình thụt mạnh sâu vào trong làm Loan phải bặm môi mới khỏi rú lên trong rạp hát. Đến cỡ này thì Loan không còn giả làm ngơ được nữa. Từ ngày thầy Quỳnh bị tai nạn xe hơi, Loan chưa lần nào được một người đàn ông vuốt ve làm tình nên sư thèm khát đàn ông đến đêm nay mới được bộc lộ. Toàn thân nàng tê dại đê mê, âm dịch tuôn ra lênh láng trên ghế. Ngón tay Minh móc ngược lên xoáy thẳng vào khu vực bàng quang làm Loan muốn xón đái mà lả đi. Bỗng qua ánh sáng đèn sân khấu nàng thấy lão già ngồi bên phải nàng đang nhìn chằm chặp theo bàn tay Minh giật nẩy người lên bảy tám cái, Loan thích thú tưởng tượng cảnh con chim ỉu xìu của lão già trong đống tinh khí nhầy nhụa. Đêm hôm đó, Loan không về nhà mà ngủ lại với Minh. Hắn lần đầu tiên được giáp lá cà với người đẹp có nhiều chiêu thức làm tình của một bà hoàng, nên cố làm vừa lòng Loan. Hai kẻ khát tình quấn vào nhau vật lộn không biết mệt mỏi đến khi trời sáng, chúng chỉ rời nhau khi con cặc Minh đẫm tinh khí không thể ngỏng lên được nữa và hai vú Loan ê ẩm vì bị xoa bóp và liếm mút.