Người đàn ông trẻ nhất tên là Hải xin phép:”Anh chị hai, tụi em uống nhiều và gần chị hai gợi tình quá, nên nhà có máy lạnh mà tụi em vẫn thấy nóng thấy mồ, anh chị cho tụi em cởi bớt đồ ra cho đỡ khó chịu nghen”.
“Hai em khỏi ngại chi, các cháu đi ngủ rồi, nhà anh chị cũng như nhà hai chú, cứ cởi bớt đồ ra, rồi mình nhậu tiếp” ? Minh vội đỡ lời, khi Loan chưa biết nói sao.
Minh chưa cần nói hết câu thì trên người Hải và Quốc chỉ còn lại cái quần xà lỏn. Loan tay tiếp đồ nhậu cho chồng nhưng mắt liếc nhìn Hải và Quốc nhủ thầm, “hai tay này chắc xuất thân là dân cày, nên vạm vỡ như hai con trâu đực”. Ngực chúng gồ lên, đen bóng và to như hai tấm giáp sắt, bắp tay và bắp vế cuồn cuộn như của lực sĩ cử tạ. Ba thằng đàn ông ăn uống rau ráu, cười nói, ngả nghiêng thoải mái, nhưng đầu Loan thì đang căng lên như muốn vỡ, mạch máu hai bên thái dương nàng giật mạnh, miệng nàng khô đắng mỗi khi nàng nhìn thấy cái vật quen thuộc, đen đủi như khúc gỗ thập thò trong quần xà lỏn Hải và Quốc. Nàng nuốt khan một miếng nước bọt cố, nhưng cử chỉ này và những ý nghĩ trong đầu Loan không qua được con mắt Minh. Minh đứng lên nói với vợ:”Em thay anh ngồi tiếp hai chú nghen, anh phải đi toilet chút xíu rồi vào ngay”.