“Hảo, ngươi không lại thì ta không đứng dậy.” “……” nếu người khác dám chắc chịu không được. Nhưng là hoa vân long nhất quán như thế, hoa mỹ linh cũng tưởng thật , trừng mắt liếc hoa vân long một cái vô kế khả thi, nhận mệnh đi tới. Lại chủ động đóng cửa, xem ra quả nhiên lòng có chuẩn bị. Hoa vân long ngồi ở trên giường một ôm nàng, hôn lên mặt nàng. Hoa mỹ linh trong lòng ngực hoa vân long trái lại không…chút nào giãy dụa hô hấp,hít thở bắt đầu trở nên gấp gáp. Thấy nàng như thế , hoa vân long một cổ dục hỏa xông lên trong ngực, bàn tay to lách quần áo hoa mỹ linh để lên trên vú nàng một trận xoa bóp, chỉ cảm thấy vú nàng cực kì mềm mại đàn hồi, môi nàng bị bao phủ bởi đôi môi của hoa vân long. Rời đi đôi môi hoa mỹ linh nhìn trong lòng. Nàng hai mắt đóng chặt, lông mi không ngừng khuấy động khuôn mặt kiều diễm . Đại khẩu hơi thở mang theo xử nử phả vào mặt hoa vân long . Hoa vân long phát giác bàn tay đặt trên vú của muội muội cật lực xoa nắn. Nhưng vẫn còn nhịn không được lại bóp nhẹ một cái có chút luyến luyến không muốn. Hoa mỹ linh phát giác hoa vân long cử động khác thường, mở mắt to kỳ quái địa nhìn hoa vân long, hoa vân long nói:
” Thời gian không còn sớm , ta phải nhanh lên đi gặp di mụ.”