Coi hình cho tới nửa đêm, em mệt nhoài, nên vội vàng xếp hình và chiếc máy nhỗ đó vô hộp, đậy lại, và trả về chỗ cũ, rồi đi ngủ. Trong giấc ngủ chợp chờn, em mơ thấy ông chủ mò vô phòng em; lột hết quần áo em ra, và đè em xuống. Em sung sướng ghì chặt lấy thân thể lực lưởng của ông ta và rên lên………
Sáng chủ nhật, em dậy thực trễ. ông chú em về từ hồi nào cũng không hay. Em nghĩ tới những tấm hình và giấc mộng tối qua mà thấy thật ngượng ngạo. Khi gặp ông đang ngồi uống trà ngoài phòng khách. Em hồi hộp nhìn ông, nhưng ông vẫn bình thản như mọi ngày. Tự nhiên em liếc nhanh xuống dưới quần ông ấy. Và bây giờ mới để ý. Nơi đó cộm lên thấy rõ. Em vội vàng lấy tiền đi chợ ngay, vì cũng đã quá trễ rồi.
Khi đưa tiền cho em đi chợ, tự nhiên ông chủ lại dúi vô tay em ít tiền; nói là thưởng cho em phải ở nhà một mình. Em lí nhí cám ơn ông trong miệng, rồi đi nhanh ra ngoài, vì không muốn ông ta đọc được những ý nghĩ vừa chợt mẩy sinh trong đầu em.
Phải, em chợt nghĩ, ước gì ồng ta thương mình. Em sẽ bằng lòng làm vợ ông ta ngay. Không câu nệ tuổi tác hay bệnh tật gì cả.
Tối đến, ăn uống xong. Rửa chén bát rồi là em đi ngủ liền. Có lẽ đi chơi hôm trước về mệt, nên ông chủ em cũng đi ngủ sớm. Nhưng tới nửa đêm, em thức giấc đi tiểu Bỗng thấy phòng ông chủ em có ánh sáng lờ mờ, hắt qua khe cửa. Lại có tiếng ai rên rỉ trong phòng. Em lại nổi cơn tò mò, nhón gót, đi nhẹ nhàng tới bén cửa. Nhìn qua lỗ khóa.