VN88 VN88

Truyện địt nhau sinh viên – Tan Vỡ

– Quyên!
– A, anh Phong, anh cũng bị mắc mưa hả ?
– Không, tôi mới từ nhà em về, chạy ngang qua đây thấy ai đó giống em nên quày xe lại . Thì ra là em thật .
– À, anh Phong tinh mắt quá . Mưa bất thình lình đâu biết trước cũng may có cái chòi này, em liền tạt vào .
– Ướt tập hết rồi hả, để tôi chùi tiếp cho .

Phong bỗng với tay chộp vào quyển tập nhưng vô tình Quyên cũng đưa tay định lấy quyển tập đó . Bất ngờ hai bàn tay chạm nhau, cả hai đều rút vội về . Quyên bỗng cúi đầu e lệ còn Phong thì trống ngực đánh thùng thùng. Trong phút giây đó bỗng im lặng lạ thường, cả hai đều không nói lời nào . Phong thật tình muốn phá tan bầu không khí đó nhưng đầu óc anh rối bung trước người yêu trong lòng. Còn Quyên thì lần đầu tiên chạm vào tay người đàn ông nên cử chỉ hơi lúng túng, nàng tiếp tục cặm cụi lau chùi quyển vỡ dù rằng chuyện đó không cần thiết nữa. Cuối cùng thì Phong cũng lên tiếng:

– Lát nữa, tạnh mưa để tôi đưa Quyên về, đường sình lầy đi xe đạp dơ lắm.
– Dạ, được – Quyên chỉ vọn vẹn được 2 chữ lí nhí trong cổ họng.

Quyên không định đồng ý cho Phong chở nàng về vì nàng ít khi muốn làm phiền ai nhưng không hiểu sao nàng lại nói “Được”. Thì ra trong lòng Quyên bối rối lắm, có lẽ bàn tay của Phong có sức mạnh vô hình nào lôi cuốn Quyên chăng? Quyên không biết nữa nhưng nàng thấy bâng khuâng vời vợi điều gì đó . Chắc Phong cũng bối rối không kém trước sự thùy mị đoan trang của Quyên. Anh không còn nói năng được hoạt bát như bản tánh của anh thường ngày nữa . Cả hai bỗng ngồi lặng lẽ, mắt ngó lơ theo cơn mưa đang rơi rơi bên ngoài, những hạt mưa nặng hạt rớt tí tách lên lá truyền nhau đổ xuống gót chân của hai người vỡ tan những đóa hoa nước nhỏ bé . Quyên bỗng thấy lạnh, từ nảy tới giờ nàng quên là mình đã bị mưa làm ướt cả tấm lưng. Quyên hơi run run đôi môi, cái lạnh như càng lúc xoáy sâu vào da thịt, chân tay Quyên nổi gai ốc khắp cùng, Phong biết được điều đó nhưng anh không biết cách nào để làm cho Quyên ấm hơn trừ khi ôm Quyên vào lòng . Anh muốn lắm nhưng … Phong bỗng nhìn Quyên, bốn mắt bất chợt sáng lên và Quyên cúi đầu e lệ. Khi nàng cúi đầu xuống thì mới phát giác áo quần nàng thắm ướt có thể nhìn xuyên vào người, thấy cả áo quần lót ở bên trong . Một màu trong ân ẩn thịt da . Tự nhiên Quyên thấy mắc cỡ vô cùng, mặt nàng đỏ bửng lên quay người né tránh cái nhìn của mọi người cũng cùng lúc đó đang nhìn nàng. Nàng không còn cách nào khác nép người sát vào Phong để nhờ sự che chở và che dấu . Phong hiểu được cái mắc cỡ của Quyên, anh day người ép sát vào Quyên để che đậy và cũng để chắn gió cho Quyên. Giờ đây hai người mặt đối mặt, kề sát bên nhau, tuy không nhìn thẳng vào mặt của đối phương nhưng sự ngại ngùng e lệ đã tỏa ra hết cả bên ngoài . Mưa bên ngoài vẫn còn đổ nặng hạt . 5 phút, 10 phút, rồi 15 năm phút trôi qua không ai nói với ai điều gì cả. Quyên nhờ được hơi người của Phong sưởi ấm nên môi không còn mấp mái nữa, nàng thấy ấm hơn và ấm thực sự . Phong nhìn xuống mái tóc của Quyên, vài giọt nước mưa còn đọng trên tóc từ từ lăn xuống trán, rồi xuống mắt, xuống má, Phong bất chợt đưa ngón tay lên vớt khẻ ngang giọt nước chạy dọc theo má của Quyên. Quyên len lén ngước mắt nhìn Phong, bỗng Phong kề môi thì thầm bên tai của Quyên:
– Mai anh tới đón em đi học nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.