VN88 VN88

Truyện địt nhau sinh viên – Tan Vỡ

Khi đến đảo, em dò la tin tức của anh nhưng không thấy. Năm 1983 em định cư ở Boston. Những ngày tháng đó thật là một trở ngại lớn cho em và con: sinh ngữ và cuộc sống vất vả đầy thử thách, nhưng mẹ con ráng đùm bọc nhau mà sống. Để tìm anh.

Sau đó hai năm em quyết định dời về California để mong tìm gặp anh trong biển người đồng hương tị nạn. Cách đây 2 năm em tình cờ gặp anh trong siêu thị, em mừng tưởng như mình chết đi sống lại . Nhìn thấy anh già hẳn đi, mái tóc đã muối tiêu, khuôn mặt khắc khổ hằn hộc bao vết thương chiến tranh và đời sống. Em thấy tội và thương anh vô ngần, định chạy lại ôm anh kể bao nổi đắng cay mà em đã gánh chịu . Nhưng hỡi ôi! Người đàn bà đi cạnh anh đã làm cho em chùn bước. Em thừa biết mối quan hệ này không tầm thường. Sau đó em nhờ thằng Thông điều tra và biết được bà ta tên Loan, đã là vợ của anh từ mấy năm trước.

Anh Hùng! Em gặp lại anh tưởng chừng như chết đi sống lại nhưng cái tin anh đi thêm bước nữa làm em thật đắng cay . Em không hề trách anh, thấy anh vui vẻ là em đã mãn nguyện rồi . Em vẫn âm thầm theo dõi anh …Cuối năm ngoái hay tin Loan bị ung thư chết, em buồn cho anh nhiều nhưng ích kỹ nghĩ từ nay mình có cơ hội . Nhưng ông trời thiệt bạc đãi em, tháng Hai năm nay em hay tin em chẳng sống được bao lâu . Chứng bệnh tiểu đường em đã vướng phải từ nhiều năm trước bỗng nhiên bộc phát. Em vẫn cắn răng chịu đựng không báo cho anh biết vì sợ anh đau lòng. Cách đây hai tuần, người ta đưa em vào bệnh viện, em biết em không qua được hơn 1 tuần nữa nên mạo muội viết thư cho anh. Mong anh nhận lấy đứa con mình. Tội cho nó đã thiếu vắng hình bóng một người cha mấy chục năm qua .
Cầu mong anh bình an, sống mạnh sống khỏe …
Em,
Xuân

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.