Tiến cảm giác được chiếc lưỡi nàng mềm mại cuốn xoáy xuống đầu khấc, chốc chốc nàng lại lật lưỡi liếm dọc theo chiều dài của dương vật xuống tận bìu dái, lưỡi của nàng lạnh cóng, lạnh như nàng đang ngậm viên nước đá, Tiến cảm thấy tê cóng tự như dương vật mình bị đút vào ly kem, nhưng lại làm Tiến bao phen phải rên rỉ vì cảm giác lạ…
o O o
Tiến nằm lịm ra giường, trong mê mẫn Tiến thấy người con gái ngồi trong góc giường khóc lóc. Tiến lại gần dò hỏi vì sao, nhưng nàng quẩy đầu không nói chỉ thấy lệ tuôn hai hàng trên hai má. Tiến đưa tay hứng từng giọt lệ, lạ thay người nàng nóng bao nhiêu thì nước mắt nàng ấm áp bấy nhiêu, bất giác Tiến hôn lên má nàng, cảm giác một tình yêu dâng tràn trong lòng. Tiến vội vàng ôm ghì lấy nàng hôn say đắm. Nhưng chợt nàng đẩy Tiến ra, trở dậy, mở mùng, và đi thẳng ra ngoài. Vừa đi nàng vừa bưng mặt khóc nức nở, bi ai .
Sao kỳ vậy! Phải chăng sự trinh trắng của nàng vừa mất đi nên nuối tiếc. Nhưng tiếng khóc đó không phải bình thường, nó như không phải trách Tiến, mà trách cho số phận của nàng thì đúng hơn. Hay nàng biết mình đến từ cõi âm về nên sẽ không có duyên phận với người trần thế. Nhưng Tiến không hề biết được sự sâu xa trong đó.
Tò mò muốn xem nàng định đi đâu, Tiến lại định mở miệng hỏi nhưng không biết làm sao không cất lên lời được. Đến khi nàng khuất bóng rồi, Tiến mới mở miệng được nhưng đã muộn, nàng đã đi rồi! Và chẳng biết đi ra ngoài để làm chi. Tiến mặc lại áo quần, mở mùng, bước xuống sàn, và đi ra cửa . Bên ngoài trời vẫn còn tối như bưng, Tiến chẳng thấy gì cả, xa xa vài con đom đóm chớp tắt như con ma chơi trêu ghẹo. Tiến bỗng thấy lạnh ngắt, miệng đánh bò cạp răng khua nhau cơm cớp. Tiến bước đi trong vô thần, miên man nghĩ về người con gái vừa mới ân ái đây với Tiến.
Đi được một đoạn, chợt Tiến nghe được tiếng bì bõm bên kia con mương. Nghĩ rằng là cô gái ấy đang tắm, Tiến mon men bước qua.
Thình lình Tiến nghe một giọng nói phát ra từ dưới mương:
– Cháu tới rồi hả ?