Buổi nào cũng vậy, Hoa đều thấy bố của đứa trẻ ngồi cặm cụi bên máy vi tính. Không ngăn nổi tính tò mò, qua ô cửa nhỏ Hoa bắt đầu liếc nhìn và thấy trên màn hình vi tính những bức ảnh nuy thật hấp dẫn mà anh đang chỉnh sửa bằng chương trình Photoshop. Một thoáng đỏ mặt, là con gái đang tuổi xuân thì – Những bức ảnh đó thật quyến rũ, không sao ngăn nổi Hoa liếc nhìn đến bần thần, nhiều lúc quên khuấy đi cả bài giảng mà Hoa đang phải giảng cho đứa trẻ.
Vi tính và ảnh nghệ thuật đã từ lâu cũng là niềm đam mê của Hoa và mong ước được học. Nay lại gặp Nam đang làm niềm đam mê của Hoa thêm cháy bỏng.
Về nhà nhiều lúc Hoa cứ thơ thẩn với những bức ảnh mà anh đang chỉnh sửa.
Ôi ! ước gì … ước gì …. Chỉ nghĩ đến đó thôi mặt Hoa lại ửng đỏ với những xao xuyến rất con gái.
Trăn trở mãi, hôm nay Hoa quyết định đến nhà đứa trẻ sớm hơn mọi ngày với hy vọng được có cớ để nói chuyện với anh trong những phút chờ đợi đến giờ lên lớp cho bé.
Phải chăng đó là điều may mắn, khi mà Hoa đến thì anh có nhà, anh đang ngồi dưới phòng khách xem đĩa ca nhạc anh vừa làm xong.
Dù làm như vô tình nhưng Hoa vẫn không tránh khỏi một thoáng bối rối với chút ửng hồng trên khuôn mặt khi gặp Nam.
Ngồi cùng anh trong phòng khách, dù đã có chủ định trước nhưng Hoa vẫn không sao tránh khỏi bị động với những điều Nam nói mang tính làm quen buổi đầu của anh.