Lúc trên xe ra về tui có hỏi bộ bà ghen sao lại dở trò kỳ vậy, thằng Chương có vợ thì chuyện… nhỏ, bộ nó hết bú lồn bà, bà tức hả? Vợ tui la lên. “Ông cà chớn tui nhảy xuống xe bây giờ! ” Ý trời! Đúng là mấy mụ đàn bà, khi ghen nỗi tam bành lục tặc thì trời đánh không sợ, tui cười cười tiếp: “Thì bà… ghen… còn tui sao?..tui là gỗ hả?” Vợ tui bỗng dịu lại, tui thấy thương hại bả, nhưng nói nào ngay tìm một thằng có con cặc như thằng Chương đâu phải dễ, vừa to vừa dài vừa cứng, thì vợ tui không ghen cũng uổng.
Nhưng đùng một cái vài tháng sau, thằng Chương gặp tui noí: nó lấy vợ vì khi về VN thấy con nhỏ nầy tội nghiệp, vừa nghèo, gia đình túng quẫn cần tiền, nên nó động lòng, đâu yêu thương gì. Nhưng lấy qua Mỹ rồi mới biết con nhỏ có người yêu lâu rồi, hiện đang ở tiểu bang khác. Tui nói: đụ mẹ mầy lại ngu rồi. Nó cười méo nói lại. “Nhưng người yêu nó là… đàn bà! ” Tui chửng hửng hỏi đồng tình luyến ái hả? Nó không trả lời nhưng nói. “hèn chi nó chẳng có cảm giác gì khi ở trên giường” tui bắt đầu cười lớn. “Nó đầu cần con cặc của mầy đâu nhóc! Thôi cuối tuần qua nhậu, tao vào hãng noí thằng xếp cho mày làm lại, vì mày nghĩ lâu quá! ”
Tui về nói hết chuyện thằng Chương cho vợ tui nghe, bả lại quẩy đít bỏ đi, nhưng mặt vui thấy rõ, ngày hôm đó tuy không nói ra nhưng tui biết vợ tui lòng phơi phới, khuôn mặt trở nên hồng hồng của kẻ thèm cặc lâu ngày.