Lời qua tiếng lại, bốn người nói đùa một cách tự nhiên không e dè gì. Một ngày kia, Sinh nửa đùa nửa thật nói:
– Vợ tôi ngon, đem đấu xảo được
– Anh Sinh nói vậy, tôi muốn ra chấm thi quá. Tân nói.
– Thôi đi hai ông, sợ mấy ông gặp của lạ là “khóc ngoài quan ải” liền, sức đâu mà chấm thi. Liên, vợ Tân trả lời.
– Chưa bà nào cho thử sao dám nói. Tôi với ông Tân đây bảo đảm thừa khả năng cho các bà. Sinh biện hộ cho hai ông.
Nói vậy chớ Sinh may mắn đã được ngắm lồn vợ Tân một cách công khai và danh chính ngôn thuận. Số là hôm đó bốn người đang nói chuyện thì Liên chuyển bụng, nước vỡ ngay tại nhà. Chẳng kịp đi nhà thương. Liên nằm trên giường, giạng chân rặn, ba người còn lại xúm xít chung quanh. An lo điện thoại, Tân nắm tay nắm chân vợ, Sinh lấy khăn lấy mền cho Liên. Lợi dụng thời cơ, thỉnh thoảng Sinh cũng nhìn thẳng vào lồn Liên, nửa chờ đứa bé, nửa tò mò thú vị. Liên là người sạch sẽ, ngày nào cũng cạo lồn, do đó dù đang sanh, nước và máu bắt đầu ra, cửa mình Liên trông vẫn còn hấp dẫn như thường. Làm sao Sinh quên được!
Hai hôm sau ở nhà thương về, gặp lại vợ chồng Sinh An, Liên nói thẳng:
– Tôi đã cho anh Sinh rửa mắt rồi, vậy khi nào đến lượt ông xã tôi được trả lễ đây? Ông ấy đang phân bì đó!
– Khỏi cần đòi, lúc nào anh Tân sẵn sàng, tôi sẽ đưa “hàng” của tôi ra mắt. An nói.