Gì chứ húng thì gồm đủ thứ, nào là húng giũi, húng cây, húng quế nên tôi điếc đặc, chưa phân biệt được rõ ràng. Mua xà lách hay tía tô, kinh giới tôi chọn ào ào, song đến thứ húng là loạng quạng ngơ ngẩn. Tôi vòng vo quanh hộc rau sống, thấy niêm yết đủ húng quế, húng cây và húng giũi mà lấy đúng thứ mình muốn thì chịu. Đang phân vân thì bỗng đâu gặp một chị cũng đang mua thứ húng nào đó. Tôi ấp úng mấy lần mới dám ngỏ ý nhờ chị chọn dùm, chị thấy vậy giúp đỡ tận tình chỉ cho món húng cây.
Mua xong, thấy vẻ lúng túng của tôi, chị còn trêu: ủa, chớ bà xã đâu mà bắt anh phải đi chợ khổ sở thế này. Tôi gãi đầu gãi tai cho biết còn độc thân. Chị hỏi han thêm nơi ở và có liên hệ bà con ra sao, khi nghe tôi nhất mực kể ở trọ nhà một đồng hương thì chị ngập ngừng một lúc rồi hỏi tôi nếu tiện có thể dọn về thuê chung với chị vì chị cũng độc thân, nên có thể giúp tôi việc ăn uống luôn thể.
Chị mau mắn rủ tôi đi theo chị cho biết chỗ ở, nếu thích thì dọn đến sau, bằng không thì cũng kết nghĩa đồng hương để đi lại thăm nhau đỡ nhớ nhà. Chẳng bận bịu gì, bạ đâu là nhà, món nào cũng ăn được, nên tôi đi theo chị liền tức khắc.
Tôi mới đến chưa sắm được xe, đi đâu phải dùng hệ thống xe buýt, còn chị có chiếc xe chạy tạm nên tôi đi nhờ cũng tiện. Chị đưa tôi về nhà, chị thuê một phòng có lối đi riêng nên không gây trở ngại cho nhà chủ hay khách trọ khác. Bữa đó, tôi kết hợp món rau sống chấm sốt cà chua với món canh măng hầm xương của chị nên hợp khẩu ăn được nhiều.