Cảm thấy như là liếm lồn cũng bấy nhiêu là đủ, ông Châu miệng rời lồn Thuý, ông đứng phắt dậy, hai tay vẫn bẹt lấy háng của Thuý ra hai bên, canh cho cặc nằm ngay trước cửa lồn của Thuý, rồi bắt đầu nhè nhẹ nhè nhẹ đút cặc vào lồn Thuý mà nắc. Lúc này ông Châu hai chân đứng trên sàn nhà còn bờ mông Thuý thì nằm tì vào cạnh giường, mu lồn nhô cao, tạo nên một cái thế rất thuận tiện cho ông Châu đưa cặc vào, nhấp vô rút ra. Hai tay ông Châu ghì chặt lấy hai chân của Thuý ghị vào, còn ông thì vẫn tiếp tục nắc, ông cố nắc sao cho cặc ông ngập lút cán, đụng vào tới tử cung của Thuý, cứ mỗi lần như thế Thuý rên lên thảm tiết:
– Á …hhhh …. đau quá ….sướng quá anh ơi …nắc nữa đi, nữa đi ..mạnh nữa đi anh… nắc nhanh … Thuý hối.
– Ưhhhh …U.hh….hhh.. sướng ….sướng quá em ơi …ahh…. nắc đây ..nắc đây ..anh nắc nè … Ông Châu đáp trả lại.
Vừa rên vừa nắc, hai bàn tay ông Châu thả cặp đùi Thuý ra, vồ tới trước nhắm ngay hai vú của Thuý mà bóp như là một điểm tựa. Với hai tay giữ lấy hai vú vừa bóp mạnh, phía bên dưới thì cặc ông Châu vẫn tiếp tục nắc, dâm Thuỷ của Thuý càng ra tạo nên âm thanh bèm bẹp mỗi khi ông Châu nắc vào. Đâu đó cũng được hai mươi phút, một dòng tinh khí nóng hỏi của ông Châu bắn vọt vào tận tử cung của Thuý, kết thúc cuộc hoan lạc tốt đẹp. Ông Châu không rút cặc ra khỏi lồn Thuý ngay lập tức mà nằm bẹp xuống dài trên thân thể của Thuý, mệt mỏi cho đến khi cặc ông teo lại, ông từ từ ưỡn mông lên, rút cặc ra khỏi lồn Thuý, nằm cạnh Thuý rồi hai mắt từ từ nhắm lại … mệt mỏi sau cơn hoan lạc, cơn buồn ngủ ập đến khi nào không hay biết. Thuý cũng cảm thấy mệt mỏi, dâm thuỷ ra khá nhiều, lau chùi sơ sơ cửa mình, Thuý nằm cạnh ông Châu, hai bàn tay nàng siết chặt lấy thân hình ông Châu cố giữ như là một con chuột trôi trên dòng nước siết vớ được một khúc cây để sinh tồn, Thuý mong mỏi ông Châu cũng là nơi nàng sẽ gởi tấm thân gái sương gió dặm trường này, cuộc sống sau này của nàng có khá hơn không, có thoát khỏi nghề mát-xa không thì cũng chắc phải nhờ vào lòng nghĩa hiệp của ông Châu cứu vớt nàng ra bể khổ … cứ như là nàng Kiều mong mỏi vào Từ Hải khi xưa vậy. Bao nhiêu quang cảnh tươi đẹp đua nhau hiện ra trong tâm trí Thuý, Thuý mỉm cười thoả mãn, khép nhẹ hai hàng mi rồi cũng cùng với ông Châu dệt mộng uyên ương, mơ một ngày mai tươi sáng….