Thông chạy vội qua phòng của Thúy lịch sự gõ cửa, hỏi:
– Dì ơi, dì có sao không? Dì ơii….
Bên trong Thuý biết Thông đã đến trước cửa, nàng tiếp tục rên kêu đau:
– Đau quá ..đau quá …Thông ơi dì đau quá …Thông vào giúp dì đi.
Thông nghe thế, vội vặn khoá cửa bước vào phòng của Thuý. Thông chợt bỗng giật mình vì Thuý hoàn toàn khoả thân, bộ dáng hờ hễnh, lồn vú đều thấy được cả. Thông sượng chín người, không dám bước tới mà đứng dừng lại hỏi:
– Dì …dì có sao không? Lúc này thì không cần thiết nói thì cặc Thông cũng đội quần mà đứng dậy, Thông mắc cỡ lấy hai tay bụm lại, Thuý thấy thế không khỏi mắc cười nhưng làm bộ không thấy, tiếp tục vở kịch:
– Dì đau bụng quá, Thông lại đây giúp dì thoa tí dầu xanh giùm cho dì nha. Rồi Thuý chỉ chai dầu xanh để phía bên chiếc đèn ngủ nho nhỏ trên một chiếc bàn con nằm trong một góc.
Thông bước tới lấy chai dầu, rồi cũng dũng cảm tiến lại gần giường hơn, Thông không nhìn mặt Thuý nhưng nhìn chăm chăm vào cặp vú tròn trịa của Thuý mà hỏi:
– Dì đau chỗ nào ? Nói con thoa cho ….
Thuý làm bộ chỉ đâu đâu gần chỗ rúng, Thông nhỏ chút xíu dầu thoa lên vùng đó, nhưng mắt chàng thì không rời khỏi bờ mu lồn Thuý đang nhô cao. Thuý rên hừ hự ra vẻ đau đớn lắm, thấy Thông một tay thoa, một tay làm bộ che hạ bộ, Thuý giỡn cợt:
– Thông giấu cái gì của dì vậy?
– Dạ đâu có giấu gì đâu dì .
– Có mà, dì thấy Thông che lại mà. Thông lấy tay ra dì xem.