Hồng thoáng nghĩ và nói:
– Thế thì em gọi anh là Thiên Nhân nghen vì anh từ trên trời xuống đây .
Chàng nhìn nàng mĩm cười nói:
– Thiên Nhân, Thiên Nhân! Tốt quá, tôi thích tên này lắm !
– Thiên Nhân, em không biết lúc nảy tại sao em lại bảo anh ngừng tay . Anh có thể nào tiếp tục làm không ?
Cặp mắt của anh ta quét sang Hồng một tia sáng cực mạnh khi đưa bàn tay trở về vị trí cũ ở động hoa vàng.
Bàn tay của Thiên Nhân, cái lưỡi của anh ta, thân thể của anh ta bỗng trở thành thế giới của riêng Hồng . Hồng cảm giác những cái tuyệt vời mà trong mơ còn chưa thấy được . Hồng chỉ cho Thiên Nhân những thứ mà anh ta chưa bao giờ biết được ở một hành tinh thứ ba trong vũ trụ này . Cả hai chỉ dẫn cho nhau những khoái cảm bản năng của riêng tư mỗi loài. A? thanh của Thiên Nhân tạo ra khi tới cực điểm làm cho Hồng như muốn chết điên vì khoan khoái .
Một lát sau, Hồng nằm ngữa ra trên đầu xe dang hai chân ra xa . Thiên Nhân đứng trước đầu xe chừng một thước và từ từ nâng “bộ phận” lên cao như con rắn hổ mang phồng má dài ngoằn về phía nàng. Nó càng lúc càng dài ra, 1 tấc, 2 tấc , 1 thước và cuối cùng nó lần mò tìm cái “ngàn vàng” của Hồng để len lõi chui vào trong . Hồng có cảm giác vật gì to cỡ con rắn lớn sần sùi đang chui vào giữa hai đùi của nàng . Tuy sợ, nhưng nàng thấy sung sướng lạ thường . Cảm giác nàng có bây giờ hơn hẳn bạn trai của nàng làm cho . Khi đó Hồng còn cảm thấy bên trong “bộ phận” của chàng nở ra một bộ phận khác nhỏ hơn như cái lưỡi rắn ngoeo nguẩy khắp bên trong . Hồng chỉ biết la oai oái, hai tay bóp chặt lấy nhũ hoa se sắt . Từ hai bên “bộ phận” bỗng tách rời ra thêm hai bộ phận khác nhỏ hơn trườn tới sát mép của nàng và banh hai bên ra cho rộng hơn . Bộ phận chánh nhờ thế mà đi sâu vô trong . Hồng cảm giác như một khối thịt cứng đâm xuyên suốt từ dưới chân lên tới đỉnh đầu của nàng . Tuy rát buốt nhưng khoan khoái lạ thường . Chất nhớt nhễu nhảo xuống khắp đùi của nàng lan rộng xuống mũi xe .