Lan cho xe giảm tốc độ khoảng 70 trong khi Hồng tiếp tục dụi mắt và bắt đầu để ý kỹ ở phía trước mặt và nhũ rằng chuyện gì đang xãy ra ở phía trước . Có phải là tai nạn xe cộ ? Máy bay rớt ? Nhìn một lúc chẳng thấy gì Hồng nhún vai tỏ vẻ “who care !” và chỉ muốn lim dim ngủ vì nàng đã lái gần hơn hai tiếng rồi. Nhưng điều đó không thể nào làm được . . .
Lan dường như yên tâm hơn khi không còn thấy dấu hiệu vệt sáng ban nảy nữa và bắt đầu tăng tốc. Đi được chừng hơn 10 miles thì có một quần sáng thật lớn ở trước mặt, Hồng thấy lờ mờ một hình dạng một chiếc dĩa bay mà nàng có dịp xem phim đang ở thù lù ở trước mặt . Không tin vào mắt mình nàng cho xe chậm lại để ngắm nhìn cho kỹ
Bỗng xa xa một người thanh niên đứng gần đó đưa tay lên vẩy lia lịa . Bụng của Hồng thót lên và đánh rộn rã, và miệng của nàng bỗng khô quánh vì sợ . Hồng lúc đó tự hỏi là Lan đã thấy chuyện gì lúc nãy vậy ? Người thanh niên này đang làm cái gì ở giữa khu vực vắng vẻ như thế kia ? Hình như chiếc dĩa bay thì phải ? Ngộ quá !
Lan và Hồng cho xe chạy vù ngang mặt người thanh niên đó . Hồng thở dài thoải mái day qua nói với Lan:
– Phiu u . . . cám ơn mày nghe, tao không muốn rước người thanh niên đó đâu, không chừng là ma đó ! Hay là người của hành tin khác xuống đó . Cái đĩa bay hay là cái đó chắc là của anh ta rồi .