VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Hồn Hoang

Lam lồm cồm ngồi dậy, dường như vừa có một chuyện gì đang xảy ra ở đây, tất cả cửa sổ đều nghẹt cứng người đeo bám ở đó, mặc cho những tiếng hò hét của cán bộ quản giáo cố giữ gìn trật tự, những truyền tin lan tỏa từ buồng này sang buồng khác nhanh chóng, Lam không hiểu sao mới đây nàng còn thở nặng nhọc lắm mà bây giờ nhẹ nhàng thanh thóat. Lam thấy mình lõa lồ, nàng cúi nhìn bộ ngực đẹp mà Lam rất tự hào, nó dường như không hiện hữu, Lam gọi con nhỏ bạn vào chung với mình, con nhỏ tỉnh bơ làm như không nghe thấy, con nhỏ sao cứ khóc hòai vậy, Lam lại gần nó an ủi bạn, vẫn không có tác dụng gì con nhỏ vẫn khóc, nó khóc tội nghiệp quá! Lam bước ra ngòai sao mình lại ra ngòai được vậy? Lam chỉ ngạc nhiên một chút, chung quanh ồn quá những tiếng la hét lồng lộng bọn con trai sao trần truồng như nhộng vậy? Lam chỉ ngạc nhiên mà không thấy ngượng như vẫn thường có của con gái, nàng nhẹ bước quanh cũng vui vui đấy, đến buồng nào nàng cũng ghé vào coi, chỉ khi ra đến cửa thì có một ông già ngăn lại không cho nàng ra

– Trở vào đi con, con chỉ được tung tăng trong phạm vi bên kia thôi, đừng bước ra khỏi đây.

Lam ngoan ngoãn trở vào trong. Những ồn ào bây giờ không còn nữa, chẳng có gì để coi, Lam ghé qua phòng trực của cán bộ quản giáo, ở đây, nàng thấy mình nằm ngữa trên bàn, xung quanh đông lắm, làm như có bao nhiêu người đều đổ vô đây hết, họ khiêng nàng ra xe, Lam len lỏi theo, nhưng đến cửa thì bị chặn lại như lúc nãy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.