VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Hồn Ma Theo Dâm Phụ Phần 2

Cậu bé ngoan ngoãn sà yào lòng Bạch Liên. Hình như cậu ta thèm thuồng được một người mẹ ôm ấp từ lâu. Bạch Liên vuốt tóc cậu ta hỏi:
– Em tên gì?
– Em tên Bé Hai.
– Bé Hai bao nhiêu tuổi rồi?
– Dạ, bốn tuổi.
– Bốn tuổi mà trông Bé Hai lớn quá đi
Bé Hai cười khúc khích, dụi đầu vô ngực Bạch Liên.
– Mẹ Bé Hai cho Bé Hai ăn nhiều bánh lắm đó. Cô kể chuyện đi.

Bạch Liên gật đầu. Nàng từ từ kể những hành động bỉ ổi của chồng mình cho Bé Hai nghe. Nhưng nàng để ý, hình như cậu bé này chẳng hiểu gì cả. Trong khi nàng nói, cậu ta nghịch ngợm chiếc nút áo trên ngực.nàng. Biết là không cần thiết làm như vậy nữa. Bạch Liên nói qua loa cho xong rồi hỏi:
– Bé Hai làm thế nào nói chuyện được với má?
Bé Hai cười hí hí trả lời:
– Sự thực thì em không nói với má em câu nào. Có người cho tiền má em, rồi em mới nhập vô xác má em cho người ta sợ thôi.
– Thế em có nói chuyện với người đó không?
– Không phải em nói mà má em nói.
– Thường thường má em nói cái gì với họ?
– Thì người ta hỏi cái gì, má em nói cái đó.
Bạch Liên phì cười.
– Má em biết cái gì mà nói?
Bé Hai cũng cười khúc khích.
– Má không biết thì cô Bẩy, chú Bẩy nói dùm.
– Bộ cô Bẩy, chú Bẩy nào đó biết sao?
Bé Hai không trả lời câu hỏi của Bạch Liên mà hỏi lại:
– Bộ họ không biết hả?
Bạch Liên cười lớn hơn:
– Làm sao cô biết được. Hay là chúng mình tới gặp má Bé Hai đi.
Bé Hai lắc đầu nói:
– Bây giờ thì chưa được đâu. Phải tới gần tối má em mới kêu em về.
An nói:
– Thì chúng mình cứ tới nhà má em chơi cho biết, có sao đâu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.