Tại sao bà đó lại là mẹ nàng… ! Không, không thế nào được Người đàn ông nàng đang say mê lại có thể ngủ với mẹ nàng như vậy hay sao!
– Anh Luận ơil Em cũng chưa bao giờ thấy sung sướng như lần này.
Giọng nói quen thuộc của mẹ Hoa nhẹ nhàng và khiêu gợi làm sao! Luận quay qua, ôm lấy mẹ Hoa. Hai người cuốn quýt lấy nhau, da thịt cọ sát khít khịt.
Tim Hoa co thắt lại đau đớn, nàng ứa lệ. Nước mắt chẩy xuống hai gò má tái xanh. Hoa không dám nhìn cảnh tượng trước mắt nữa. Nàng từ từ khép cửa lại. Tiếng cọt kẹt làm cho mẹ Hoa nhổm dậy, bà nói:
– Anh Luận à, em sợ con Hoa trên lầu nghe được tiếng chúng mình.
– Đừng lo Cúc à, con bé ngủ say rồi.
– Em vừa nghe thấy có tiếng động.
– Không có gì đâu, chắc là tiếng gió bên ngoài thôi. Hôn anh đi cưng, đừng để thời gian quí báu này trôi qua chứ em.
– Ứ ừ Anh tham lam quá hà.
– Thân hình vệ nữ của em thế này lại làm anh điên lên mất rồi. Cưng ơi, nữa đi…
– Á á thôi mà anh. Dể em nói cái này đã.
Giọng nói của Luận ngắt quãng trong hơi thở hừng hực.
– Em… em muốn nói cái gì?
– Con Hoa không còn trẻ con nữa anh ạ. Em muốn cho nó biết chuyện chúng mình.
– Em nhất định phải cho nó biết hôm nay sao?
– Dằng nào nó cũng đã về đây. Chúng mình lại ở bên cạnh nhau. Phải cho nó biết rõ. Bây giờ nó không còn là tre con nữa. Nhất định nó phải hiểu.
– Ừ em quyết định như thế cũng được.
– Vậy ngày mai em se nói với nó nhé.
– Được rồi, còn bây giờ em nói với anh phải không.
– Nói cái gì?
– Cái này này…