Vừa nói Rose vừa nhìn đăm đăm vô bộ ngực Hoa làm nàng ngượng ngùng đưa cả hai tay lên che lại.. Dĩ nhiên ngực Hoa không thế nào so sánh được với bộ ngực núi lửa của Rose. Nhưng từ ngày Luận rờ vô, Ho~a biết chắc rằng nó đã lớn hơn rất nhiều.
Rose thở dài.
– Xem mày kìa. Tao chỉ nhìn sơ vô ngực mây một cái mà đã quýnh lên rồi.
– Mày là Mỹ mà, làm sao tao có thể dạn dĩ như mày được
Rose cười.
– Cho mày là gái Đông phương đi, nhưng cũng đâu có phải cái gì cũng muốn che hết đi như vậy được, còn gì là thẩm mỹ nữa.
Nhưng mà tao đâu có bự như của mày.
– Bự cũng vậy mà nhỏ cũng vậy. Cái nào cũng có cái đẹp của nó.
– Mày nói đúng, nhưng tao vẫn không hiểu tại sao tụi con trai cứ thích những cái bự là làm sao. Mày xử dụng của quý đó để làm gì cho tụi nó?
Rose cười thực lớn.
– Thì làm gối cho mấy thằng đàn ông chứ còn làm gì nữa.
Hoa đập mạnh vô vai bạn, nói lớn:
– Đồ vô lương. Không ngờ mày vừa rời nhà trường một quãng đường đã dở chứng ra ngay rồi.
-Thì tao với mày cùng là con gái, sợ gì mà không nói.
Bộ mày không có cái đó hay sao?
Đồ mắc dịch, của tao nhỏ síu có nhằm nhò gì. .
– Nhỏ cũng có cái hay của nó chứ.
Hay ở chỗ nào?
– Tụi con trai đứa nào lại không thích những cái cứng, săn lại như của gái phương Đông. Chứ càng lớn càng nhão nhoẹt, bộ mày không biết hay sao?