Nghe Rose nói vậy, nỗi bất bình tự nhiên nổi lên trong lòng Hoa cuồn cuộn. Nàng tự nghĩ: Bây giờ nhất định là chàng đang ôm mẹ nàng trong lòng, diễn lại cái cảnh ái ân cuồng loạn tối qua. Hai người chắc chắn đang vặn vẹo trên giường ngủ và hưởng thụ những khoái lạc mê hồn.
Hoa vừa ghen vừa tức. Hoa g~ận mình bấy nhiêu nay đã yêu Luận tới mù quáng. Nàng càng căm thù Luận và mẹ nàng. Ly rượu Rose kề trên môi Hoa, nàng ngửa cổ uống một hơi cạn sạch.
Chất men nóng hừng hực, chạy dài theo cổ họng làm Hoa rùng mình.
Cả ba người cùng vỗ tay hoan hô.
– Chịu chơi thực.
Bob cườl cổ võ.
– Thì ra Hoa không uống thì thôi, đã uống thì làm một hơi cạn sạch. Bái phục, bái phục.
Hoa lấy tay quẹt những hạt rượu còn dính dưới môi nói:
– Tao phá lời hứa rồi.
Rose nắm tay Hoa nói:
– Không đúng. Bây giờ mày uống rượu mừng Chúa ra đời chứ có uống rượu mừng sinh nhật mày hai mươi mốt tuổi đâu mà mất lời hứa với người đó.
– Đúng rồi.
John vỗ lên vai Hoa thực mạnh và chàng lại rótcho Hoa một ly rượu nữa. Hoa nhìn ly rượu, người nàng lâng lâng.
Bob cười ha hả:
– Uống đi Hoa. Đây là nhà tôi, dù cho đứa con nít lên ba cũng có quyền uống rượu.
Vừa nói Bob vừa rót đầy ly cho mọi người.
– Chúng ta cạn ly.
Rose cũng nâng ly lên nói:
– Hôm nay chúng ta phải uống cho thực say, mới vui được
Hoa nói:
– Tao không thể say rượu ở đây được.
Rose cười ha hả.
– Đây là nhà của Bob, có say thì cứ nhào xuống mà ngủ. Có gì đâu mà sợ.