Phi Long bừng tỉnh, chàng có cảm giác mình vừa trải qua một cơn mơ, chàng đưa mắt nhìn quanh, bỗng chàng kinh hoàng khi thấy Tuyết Mai đang nằm cạnh chàng, trên người không có một mảnh vải che, khi nhìn lại mình thì chàng cũng thấy mình đang lõa thể. Quá sợ hãi trước cảnh tượng này, Phi Long run rẩy cả người, chàng định lay em gái dậy nhưng đúng lúc đó Tuyết Mai cũng hé mắt tỉnh dậỵ Nàng cũng hốt hoảng không kém khi thấy mình cùng Phi Long trong tình trạng khỏa thân cạnh nhau, trên cặp đùi trắng ngần lồ lộ của nàng có một vết máu dài còn tươị Cả hai người thẫn thờ nhìn nhau, không hiểu ra sao nữạ Định thần nhìn lại thì Phi Long thấy đây là căn nhà mát ở góc vườn nhà chàng, bình thường nó ít được sử dụng vì nằm ở góc khuất, không hiểu sao chàng cùng Tuyết Mai lại có thể đến đây và cùng trong tình trạng khó nói thế nàỵ Quần áo hai người được xếp gọn ghẽ ở gần đó. Quang cảnh thật lạ lùng. Tuyết Mai ấp úng nói:
– Trong cơn mơ, em thấy anh … anh.. cùng em.
Phi Long cũng mệt mỏi đáp:
– Anh cũng nằm mơ em gái ạ, anh thấy chúng mình đã … gần gũi nhau trong mơ trên một chiếc giường thất bảo …
– Rồi sau đó em thấy chúng ta bị đem đến một vùng đất lạ.
– Và chúng ta đã đọc được một câu chuyện lạ trên thân cây đúng không ?
– Vâng, anh ơi, chẳng lẽ chuyện đó lại là … lại là … có thật với chúng ta ư ?
– Anh cũng không rõ em ạ, tại sao chúng ta lại như thế nàỷ Anh nhớ em cùng anh đang nói chuyện ở hoa viên, rồi hình như chúng ta đã bị ngất đi, và bây giờ lại ở trong hoàn cảnh nàỵ
– Anh ơi em sợ lắm, cha mà biết chuyện vừa xảy ra giữa chúng ta thì người sẽ không bỏ qua đâu, – Tuyết Mai thổn thức khóc.
– Đừng sợ em ạ, chúng ta phải giấu kỹ chuyện này, không để cha biết, nơi này xưa nay ít người lai vãng đến, nhà mình lại đang có việc, chắc không ai nhìn thấy chuyện vừa xảy ra giữa chúng ta đâụ
Hai người nhanh chóng mặc y phục, sửa sang lại diện mạọ Tuy nhiên cả hai người vẫn còn thẫn thờ về sự việc vừa xảy rạ Trên đường đi vào nhà, Phi Long nói với em gái:
– Tuyết Mai ạ, có lẽ giấc mơ của chúng ta là rất quan trọng, nó nói lên nhiều điều lắm, anh nghĩ chuyện chúng ta biết trong mơ là … đúng đấỵ
– Cái … gì … cơ ? , – Tuyết Mai run rẩy hỏi lại, – \”Anh nghĩ nó là sự thật ư ? \”
– Đúng thế em gái ạ, có lẽ đấy là sự thật, nếu không làm sao chúng ta có thể bỗng dưng lâm vào hoàn cảnh này được, từ nay chung ta sẽ ở bên nhau suốt đời, – Vừa nói Phi Long vừa quàng tay kéo sát Tuyết Mai vào người mình, cô cũng yếu ớt ngả mình vào vòng tay của anh, \”Ôi, chúng ta vừa trải qua một giấc mộng thật kinh khủng\” – Cô mệt mỏi nghĩ vậy trên đường vào nhà.