VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Oan Hồn Kỹ Nữ

Đại phu Tôn Thất Lễ cảm kích xúc động triều dâng, thúc hối gia nhân mau bày nhang đèn để vương phi lễ bái.

Nhưng bàn hương án vừa dọn ra, mọi người bỗng rợn tóc gáy, nổi da gà, rùng mình lạnh toát, đứng trơ ra như phỗng đá khi trên linh sàn đặt xác phu nhân có tiếng rên ư ử khe khẻ vang lên. Cùng lúc thi thể phu nhân cựa quậy. Đại phu Tôn Thất Lễ và gia nhân quì mọp xuống khấu đầu vái lớn:
– Phu nhân sống khôn thác thiêng. Nay vương phi hồi gia cư tang xin phu nhân miễn thứ, cho con trẻ được nhang đèn ba1i lạy.

Vương phi mãi khóc, chừng nghe đại đường im phăng phắc, cha già khấn vái hoảng loạn vội ngẫng lên linh sàng nhìn thấy sự kiện dị kỳ, quái đản, mặt vương phi tái mét, tay chân rụng rời, hốt hoảng dập đầu khấn lia lịa:
– Bất hiếu nhi đập đầu xin mẹ thứ lỗi về muộn. Mẹ qui tiên bất ngờ con nào hay biết, giờ tạ tội trước linh sàn xin mẹ chấp nhận chớ đừng dọa nạt, con trẻ sợ lắm mẹ ơi.

Mọi người cùng khấn lạy như tế sao. Nhưng thi thể phu nhân càng lúc càng cựa quậy mạnh, đồng thời giọng thanh nữ xuân thì trong trẻo vang lên:
– Đây là đâu, sao tôi lạc loài đến chốn môn quan đại đường lạ lẫm thế này?

Đại Phu Tôn Thất Lễ gắng gượng lại gần chấp tay khấn vái:
– Phu nhân ơi ! Bà hồn du địa phủ sao chẳng vào chầu Bao Đại Vương mà còn quay về dọa nhát chồng con, gia nhân chi vậy?
– Ủa, ông là ai?
– Phu Nhân, Bà hồi dương lú lẫn hay oan hồn uẩn khúc để chọc phá cha con tôi vậy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.