Ông định quay về nam cực ngay nhưng lại nhớ đến nàng công chúa tuyết xinh đẹp. Cũng đã gần cả trăm năm trời nay ông và nàng chưa gặp mặt nhau, dù là bạn thâm giao. Kể từ khi nàng dọn đến sống ở vùng băng tuyết vĩnh cửu trên nước Nga, cả hai không còn gặp mặt.
Ông già Noël lái chiếc xe tuần lộc cho nó hướng thăng vể phía nàng công chúa tuyết. Bằng tốc độ ánh sáng, chỉ một chút sau, ông già tuyết đã thấy lấp ló sau những rừng thông và những cây bạch dương, toà lâu đài lộng lẫy và tráng lệ của nàng công chúa tuyết.
Những người hầu của công chúa mời ông già Noël vào cung điện. Họ dẫn thẳng ông vào phòng dành cho thượng khác và mời ông ăn vài cái bánh mật trong khi chờ công chúa tuyết đến.
Đang nhai ngồm ngoàm một cái bánh vì đói rã bụng, ông già Noël ho sặc sụa khi thấy công chúa tuyết bước ra. Nàng mặc một bộ áo ren và voan siêu mỏng, nhìn thấu suốt từ trong ra ngoài. Kia là hai bầu ngực vung cao và săn chắc, cái eo thon thả hết sức và cuối cùng là cái tam giác quỷ màu vàng óng ánh. Nàng công chúa khẽ mỉm cười với ông già Noël, nhưng khi thấy ông nhìn mình một cách khiếm nhã như vậy, nàng bèn xoã mái tóc vàng rực ra và, kéo hết về phía trước để che bớt một phần thân thể mình.
– Xin chào thánh Santa. Người có khoẻ không? Chúng ta chí ít cũng không gặp nhau cả thế kỉ nay rồi. Em rất buồn vì cô quạnh và rất nhớ thánh.