Chị cũng thường xuyên đến quán bánh nơi em làm . Lúc chị đi một mình, lúc chị đi với cô ấy . Thiên Hằng nói với em cô ấy là cô giáo của một trường khác . Em chỉ nghe và mỉm cười nhưng không nói gì . Mọi người bàn tán về chị nhưng họ không biết em và chị đang ỡ chung nhà vì chúng ta như hai người không quen biết . Đôi lúc em nghĩ nếu không phải ba mẹ đem chị về nuôi thì chúng ta thật sự có phải như hai kẻ xa lạ ?
Em đang chùi cái bàn gần cửa sổ thì chị đi vào với cô ấy . Em mỉm cười chào cả hai rồi nhìn Trâm Vy. Trâm Vy đi lại hỏi chị và cô ấy muốn dùng gì còn em đi vào trong. Trâm Vy không biết vì sao em không bao giờ tiếp chị nhưng khi Trâm Vy hỏi em chỉ trả lời rằng em không thích và Trâm Vy không nói nữa . Khi em đang đem bánh lên, vô tình xém ngã thì em thấy chị đứng dậy trên mặt đầy lo lắng nhưng khi Trâm Vy đi lại đỡ em thì chị ngồi xuống . Bỏ bánh lên bàn, em thấy được ánh mắt khó chịu của chị mà em không biết vì sao.
Em đi vào trong nhưng vẫn nghe cô ấy nói với chị
-Em không sao chứ ? Có muốn chị đưa về nhà không ?
Em đi vào trong và nói với mình rằng em đã nhìn lầm. Chị làm sao lại lo lắng cho em chứ . Em đâu là gì của chị . Đúng rồi, trong lòng chị, cuộc sống của chị sẽ mãi mãi không có em và không dành cho em. Em cứ nói với tim mình như vậy để nó không phải đau lòng khi lún sâu vào, nhưng lâu lâu tim lại nhói lên.
Làm việc xong, đợi Trâm Vy đóng cửa, em mới quay người đi, nhưng Trâm Vy kéo tay em lại
-Chúng ta đi ăn tối nhé
Trâm Vy nhìn em chờ đợi . Em lắc đầu
-Em mệt
Trâm Vy đi lại sờ trán em nhưng em né sang nơi khác
-Em về trước đây
Trâm Vy ôm em vào lòng
-Để chị đưa em về
Em đẩy nhẹ Trâm Vy ra
-Chị về trước đi, em muốn yên tĩnh chút
Trâm Vy nhíu mày
-Cô ấy và em có quan hệ gì ? Sao mỗi lần cô ấy đến tâm trạng em lại không vui và nặng nề như vậy ?
Em nhìn Trâm Vy trả lời
-Chị ấy là người em yêu. Xin lỗi em không thể làm người yêu của chị
Nói xong em lái xe đi. Đang lái xe thì trời đổ mưa thật lớn . Em cứ để mặt nước mưa hất vào mặt em. Sao nước mưa lại mặn như vậy ?
Về đến nhà em đi vào phòng thì thấy chị nằm trên giường em. Đã hơn một tháng rồi chị không về . Em lay vai chị nói
-Về phòng ngủ đi
Chị mở mắt nhìn em. Bây giờ em mới nghe mùi rượu song lên mũi
-Chị uống rượu à
Chị bật cười nói
-Tất cả là tại em. Tại em, em có biết không? Tôi vốn đang vui vẻ với cuộc sống của mình . Tại sao em phải lên đây học . Tôi đã chạy trốn em rồi kìa mà . Sao em cứ bám lấy tôi
Em biết chị say nên im lặng không nói gì . Em kéo chị ngồi dậy nhưng chị đẩy em ra
-Nói đi. Tại sao phải làm tôi yêu em? Chị Mỹ Duyên rất tốt với tôi. Đáng lẻ tôi sẽ hạnh phúc lắm . Là do em tất cả . Do em. Tôi ghét em. Vì em mà tôi đã chia tay với chị ấy . Tất cả là vì em.
Chị nói xong rồi kéo em nằm xuống . Môi chị tìm môi em và hôn ngấu nghiếng . Em chống trả nhưng rồi con tim lại thắng lý trí . Lần này không như lần trước, chị đã không dừng lại ỡ những nụ hôn.
Sáng thức dậy vừa mỡ mắt ra em thấy chị đang nhìn em. Em cuối mặt xuống nhưng chị nâng mặt em lên. Sờ lên đơi môi có lẻ bị thương do chị cắn lúc tối để lại chị dịu dàng hỏi
-Đau không?
Em nhìn vào mắt chị rồi lắc đầu . Chị nhẹ nhàng hôn vào đó rồi nói
-Xin lỗi em
Em ôm chị thật chặt như sợ một lần nữa lại để chị vụt mất . Chị như hiểu được nên xoa nhẹ vào vai em
– Chị đây, chị sẽ không rời xa em nữa . Trốn tránh thật mệt mõi nhất là trốn tránh trái tim của mình . Chị yêu em
Em nhìn chị rồi mỉm cười . Chị cũng mỉm cười nhìn em. Nụ cười mà em ao ước chỉ dành cho em nay em lại có rồi .
-Yêu chị
*******
Ba mẹ lên thăm chị và em. Thấy cả hai sống vui vẻ nên ba mẹ cũng mừng . Em và chị đưa ba mẹ đi ăn rồi đi lòng vòng thành phố .. Mẹ dường như biết được chuyện của em và chị nhưng mẹ không nói gì . Trước khi về lại, ba nói với em
-Sống tốt con gái
Ba quay sang nhìn chị
-Con cũng vậy, hai chị em nhớ chăm sóc nhau
Còn mẹ nhìn em và chị rồi nói
-Dù thế nào đi nữa . Con đường các con chọn ra sao, ba mẹ sẽ luôn bên cạnh và ủng hộ các con. Cho dù người khác có nhìn các con ra sao, ba mẹ vẫn luôn yêu các con nhất . Hãy luôn nhớ điều đó và sống cho thật tốt và hạnh phúc . Vài tháng nữa ba mẹ sẽ lại lên thăm hai con
Rồi mẹ đưa cho chị bì thư đã ngã màu
-Cái này của mẹ con gỡI cho con. Con hãy đọc và sẽ hiểu mẹ con hơn.
Tối đến chị mỡ thư ra đọc còn em chỉ ngồi bên cạnh nhìn chị
Con yêu!
Khi con đọc lá thư này thì mẹ đã không còn bên con nữa . Mẹ xin lỗi vì không thể nói lờI cuối cùng với con và ba con được mà chỉ có thể viết trong thư.
Chắc con giận mẹ lắm có phải không? Mẹ không biết việc làm của mẹ có ích kỷ không nhưng lúc này mẹ chỉ biết mẹ cần phải ra đi. Mẹ không muốn sẽ là gánh nặng cho ba con. Mẹ cũng không muốn con của mẹ phải bỏ học vì mẹ . Căn bệnh của mẹ đã không thể chữa nữa rồi .Đôi mắt cũng sẽ mù, đôi chân cũng sẽ không đi được nữa . Mẹ sẽ làm gì khi trở thành một người vô dụng như thế này ? Chỉ có thể nói dối vớI ba con mẹ đi vì tìm được người đàn ông tốt hơn. Như vậy ba con mới có thể thôi yêu mẹ và tìm hạnh phúc cho riêng mình
Con gái yêu. Mẹ mong con thứ lỗi cho mẹ vì không có thể nhìn con khôn lớn, nhìn con trưởng thành, nhưng con hãy nhớ mẹ luôn yêu và bên con.Chỉ cần trái tim con luôn có mẹ thì mẹ sẽ không rời xa con. Mẹ cũng đã nhờ người bạn thân của mẹ chăm sóc cho con. Mẹ tin tưởng cô ấy có thể cho con một mái ấm gia đình nếu như mẹ và cha con không thể đem đến cho con được. Đừng khóc con gái nhé . Hãy mạnh mẽ lên. Hãy sống luôn phần của mẹ
Mẹ yêu con, yêu con thật nhiều .
Mẹ của con
Nước mắt chị rơi ướt cả trang giấy . Em lau đi những giọt nước mắt đó và kéo chị ôm vào lòng
-Khóc đi. Có em đây
Chị khóc thật to, khóc cho những nỗi đau từ đó trôi đi. Những đau buồn sẽ không còn vương vấn trái tim chị nữa và chị có thể sống hạnh phúc mà chị vốn phải có . Ba mẹ và em sẽ cho chị mái ấm gia đình . Nơi có ba, có mẹ, có em luôn yêu thương chị . Hãy khóc đi, khóc một lần này thôi nhé, để ngày mai chị sẽ nắm tay em bước vào cuộc sống mà chúng ta chọn .
( Đọc truyện les 18+ hay tại Truyen18.vip )