Cô em gái than bị Tư Ðát bị đụ nhiều, trong khi chị thì buồn phiền có ông chồng không thèm bú lồn. Còn chơi thì như mèo hửi, Ra xong là lăn quay ra ôm gối ngủ khò, không cần biết chị đã thoả mãn hay chưa. Có lần chị khóc sao ông trời khắc nghiệt không đổi cho chị lấy Tư Ðát để chị nhường ông chồng giáo viên cho cô em.
Bữa nay chị phải đụ lừng trời. Ðụ cho lủng xuồng. Trời có tạnh mưa hết gió, chị cũng ở lại nằm phành lồn ra cho Tư Ðát đụ thật thoả mãn cơn thèm. Chị thủ thỉ:
– Dượng Ba ơi. Cho chị ra trước một cái nhen dượng?
– Dạ, chị ra đi, rồi mình đụ tiếp cái khác. Em dai sức lắm. Từ nay trở đi mỗi lần chèo ghe cho chị ra Long Xuyên buôn bán là hai đứa mình vô đây đụ vài cái nghe chị.
– Dạ, anh muốn gì cũng được .Mình ra ngoài Bàu Cồng Cộc đụ cũng đã vậy. Có sao đâu.
Tự nhiên chị Hai xưng em rồi gọi Tư Ðát bằng anh ngon lành.
– Anh ơi! Ðừng cười em nhen. Em thèm đụ lắm mà thằng chồng em thì như anh biết đó. Nó bèo nhèo như mèo mắc mưa. Mỗi tháng đụ vài lần. Mà em có đòi thì mới có, còn không thì?.
Nước mắt chị tuôn ra nhỏ xuống mặt Tư Ðát.
Hắn ôm bà chị vợ nút lưỡi. Trời lại sấm sét và cơn mưa lại tăng cường độ. Chiếc xuồng chòng chành vì gió cũng có, và vì chị Hai nắc mạnh trên thân hình thằng em rể. Cả hai bay giờ hết thấy lạnh mặc dù gió cứ thổi thốc vào khoan ghe. Chị Hai yêu Tư Ðát quá, nói:
– Ðêm nay chắc em không ngủ quá anh ơi!
– Ời, thức đụ với em đi chị Hai. Chị nằm dưới đi. Ðể em trèo lên đụ cho chị tận hưởng cái tài của em.