– Chớ anh hổng nghe chỉ nói chồng chỉ mỗi tháng chơi có một lần à? Mà ổng bắn ra rồi là ôm gối ngủ, không cần biết tới ai sao? Vợ chồng mà vậy trách gì chỉ không…
Biết mình lỡ lời, con Hạnh ngừng ngay, nói chuyện khác:
– Nước năm nay lên sớm, làm ngập lúa hết á.
Dầu vậy cặp mắt thằng Sảnh cũng đăm chiêu. Bụng nó hơi lo cái câu nói của con Hạnh: “Vợ chồng mà vậy, trách gì chỉ không… ” Rồi Sảnh cố cười giả lả:
– Ai coi cặp này chơi rồi cũng không làm sao nhịn được.
– Anh mới coi có một lần…
– Chớ bộ em coi mấy lần rồi hả?
Con Hạnh mắc cở cúi đầu xuống miệng chúm chím cười:
– Anh hỏi kỳ cục thấy mồ. Có ai cố tình đi coi chuyện tầm bậy vậy đâu. Tại gặp giữa rùng, giữa bụi thì mình…
– Vậy là em có coi mấy lần rồi phải không?
– Ừa có. Mà không phải Tư Ðát với chị Hai mà với con Ngọc.
– Con Ngọc. Phải con Ngọc em gái út chị Hai không?
– Chớ còn ai.
– Năm nay nó mới 15 tuổi, bằng tuổi em chớ mấy, mà cũng biết…
Nói tới đó, thằng Sảnh ngừng ngang, vì nó chợt nhớ tới bữa nay con Hạnh cũng đụ tơi bời hoa lá với nó. Con Hạnh nguýt thằng Sảnh một cái, rồi mắng yêu:
– Xí, đàn ông con trai gì mà nói chuyện không chịu coi trước nhìn sau. Chớ bộ bằng tuổi em rồi không biết đụ hả.
Lần đầu tiên con Hạnh dám nói chữ “đụ ” ra mà mặt mày ráo hoảnh. Nó tự cảm thấy như mình đã là người lớn rồi, vì đã nằm ở Bàu Cồng Cộc làm tình say sưa ngất ngây với Sảnh.
– Em thấy Tư Ðát đụ con Ngọc ở đâu? .
– Thôi mà, chống ghe lẹ lẹ về em nấu cơm cho cha ăn.
– Năn nỉ đó. Làm ơn nói đi mai anh thưởng…