Lời Tư Ðát nói với cô em vợ thật đúng:
– Nó nứng lồn quá mà không được ai đụ, nên đi theo rình rập chuyện thiên hạ. Ðể anh đụ nó một lần là nó câm miệng ngay lập tức.
Ðúng như thế. Cũng bằng tuổi của Ngọc, lại con nhà khá giả, Chỉnh đã phát triển mọi đòi hỏi sinh lý cuồng nhiệt như bao cô gái khác. Cũng thèm có người tình để ái ân. Mà tìm đâu ra? Nên Chỉnh suốt ngày rình rập những cặp đang nhởn nhơ đầy ắp tình rự để thèm, để ghen giùm.
Ðêm nay dưới ánh trăng vàng vặc trên con kinh vắng, Chỉnh đang thỏa mãn tận hưởng thú yêu đương. Hai tay Chỉnh ôm quấn chằt đôi vai lực lưỡng của Tư Ðát. Vì Tư Ðát không phải đang đụ kẻ thù, mà chàng đang làm tình với một thân hình ngà ngọc, hấp dẫn:
– Em xin lỗi anh vì trưa nay đã nhìn lén xem anh đụ Ngọc. Tối nay em chèo ra chợ cũng là để canh, để rình xem anh đụ Ngọc nữa. Tại em thèm quá mà làm chuyện điên cuồng. Tha lỗi cho em đã nói những câu làm cho anh buồn? Nếu còn giận, anh cứ đụ cho em chết đêm nay cũng không sao. Chết no còn hơn làm ma nhịn đói, anh Ðát ơi.
Lòng Tư Ðát chùng xuống. Chàng bỗng yêu thương Chỉnh hơn vì lời tự thú tận đáy lòng của cô bé. Tư Ðát hỏi nhỏ:
– Lâu lâu, hai đứa mình hẹn hò đụ nhau một bữa được không em?
– Không. Em hổng chịu lâu lâu một bữa. Mà ngày nào anh cũng phải đụ em. Tới nhà em cũng được. Cha mẹ em ít khi có mặt ở nhà lắm. Hai ông bà có vựa trứng bên Lạc Thiện, đi buôn bán hoài à. Nghe anh. Nhớ tới nhà em.