Thỉnh thoảng nó nấc nghẹn lên một tiếng, làm thằng Sảnh càng siết mạnh hai cánh tay qua nửa người em gái. Sảnh định trách con Hạnh điều gì đó thì chợt nhớ mình cũng không hơn gì, và Sảnh lại thôi Cả hai hoàn toàn không nắc mà nghe sướng ngất trời mây, hạnh phúc tuyệt cùng…
Đất nước chung quanh bình yên, tĩnh mịch. Cây cỏ vạn vật cũng cúi đầu thanh tịnh. Những tiếng chim non kêu xa xa vọng về. Hình như tất cả đang im lặng lắng nghe cuộc tình của đôi trẻ vừa tìm về với nhau.
Hai đứa nhìn nhau không nói lấy nửa lời, mà hiểu nhau thấu đáo, hiểu rõ ngọn nguồn những điều đang nghĩ về nhau. Âm dương trong trời đất là đâyl Hạnh phúc của nhân loại là đây! Những trận giao tình nhớp’ nhúa, vẫn đục làm sao bằng sự giao hợp thanh thoát, thần tiên này.
Tư Đát và chị Hai nhìn không chớp mắt, như ngưỡng mộ cuộc tình của hai đứa nhỏ. Họ chợt nhớ họ chưa hề có với nhau những phút thần tiên, thanh thoát như thế. Nên Tư Đát ngừng nắc. Chị Hai cũng ngừng nắc, nâng mặt Tư Đát ngắm say mê.
Ừ, lạ thật Đâu phải chỉ có đụ ầm ỉ, ồn ào mới sướng. Cứ im như ru, thầm lặng nghe thằng bé của Tư Đát giật giật ở tận trong xa của đáy lồn, chị Hai bỗng mê ly. Không cần gào la quát tháo. Bên tai Tư Đát chị nói như thì thầm:
– Mình ơi! Em đang sướng vô cùng tận. Nhìn mắt em đi? Ngửi tóc em đi? Sao lạ lùng như vầy mà lâu này mình không hưởng? Đừng đổi qua nữa. Anh cứ ở đây với em.