Chị đang lấy thằng em rể mà cứ xưag em và gọi bằng anh cho sướng cái miệng. Nhưng Sảnh với Hạnh thì khác. Hai đứa không phải là ngoại tình Không lấy bậy. Đó là tình thật, là yêu đương thật Là cho nhau thật.
Nắng đã chếch bóng về hướng tây. Gió ngoài đìa thổi lành lạnh. Chị Hai với Tư Đát lên bờ mặc áo về trước Còn lại dưới nước là Sảnh với Hạnh.
Đất trời im lặng, hoang vu hơn. Lúc bấy giờ Sảnh mới bế thốc con Hạnh lên chòi vịt, nhóm lửa sưởi cho ấm. Cả hai trần truồng ngồi ăn khoai với dưa cải chấm nước mắm. Bữa ăn đạm bạc, đơn sơ nhưng sao mà ngon đến thế.
Hai đứa ngồi chò hỏ. Lồn con Hạnh banh ra. Sảnh thấy rõ hột le, mép lồn, nhất là cái lỗ tl teo, sâu hun hút bên trong. Không thấy hai đứa đá động gì đến những lỗi lầm của nhau. Cả hai im lặng chấp nhận, tha thứ để gắn bó hơn, vì bên trong cả hai có một mối tình trọng đại cho nhau.
Chiều hôm đó Sảnh lùa vịt về sớm hơn. Nó để con Hạnh ở lại một mình trong chòi, nhổ lông sẩn một con vịt. Sảnh trở lại với một mớ gạo, tiêu, hành, tỏi, ớt để tối hôm đó hai đứa nấu cháo vịt. Cả hai sẽ tưng bừng hoa lá một đêm.
Lúc Sảnh trở lại thì trời đã tốl’ Nó cầm đuốc lên chòi vịt, thì không thấy con Hạnh ở đó nữa. Sảnh gọi tên con Hạnh vang động cả một góc trời, rồi cầm đuốc chạy đi tìm.