Em thở không muốn nổi. Đụ là như thế. Con cặc Giao chui vào lồn chị Hồng sao dễ dàng như ngón tay đã vào lúc nãy. Giao nắc nhè nhẹ. Càng nhẹ, chị Hồng càng nẩy lên. Hai tay chị ôm chặt mông đít Giao nhấn xuống, và chị nói cái gì nhỏ quá em không nghe rõ. Hay là hai tai em bị ù thì đúng hơn.
Em lại thọc ngón tay vào cửa mình, cũng nắc, cũng đụ, cố làm sao cho mình sướng như Hồng đang cảm thấy ngoài kia. Sao họ đụ nhau lâu quá. Lúc bấy giờ, em mong cho họ mau kết thúc, để em được chạy ra ngoài trời la làng lên một tiếng cho thỏa mãn cái dâm đang làm khổ toàn thân em. Chiều xuống nhanh. Rồi hoàng hôn. Tiếng giường tre kêu cọt kẹt vẫn kéo dài. Và tối hẳn. Em chẳng còn trông thấy gì nữa cả. Hai người vẫn còn đụ nhau ngút trời. Em len lén bò nhẹ ra cửa, chạy nhanh về nhà, vô buồng đóng cửa lại, tuột quần ra, nằm chàng hãng, đút tay vô trong lồn, đụ một mình và tha hồ la.
Dĩ nhiên là em la cho đã cơn sướng, nhưng không dám la lớn, và trí óc nghĩ tới anh Giao, tới con cặc tròn lẳn, dài thòng, cứng ngắt và đỏ hồng của anh:
– Anh Giao ơi? Làm sao em đụ được với anh như chị Hồng hả anh Giao?
Em lặp đi lặp lại câu nói đó trong khi ngón tay em thụt mạnh vào sâu trong lồn. Tại sao em có thể dâm đến như thế? Em hoàn toàn không thể trả lời được. Em bắt chước chị Hồng co duỗi hal chân, hẩy cái mông đít lên cao, lắc lắc cái mông.
Làm đủ thứ, thử đủ kiểu để tận hưởng hết cái sung sướng do mình tự làm lấy.