Nhìn đã thèm con cặc của thằng cháu, bà Khởi bỗng nói:
– Cũng được. Qua bên dì ở. chừng nào con nhỏ đập bầu, êm êm rồi bò về cũng được. Thiệt là quá trời quá đất à.
Thằng Hoạch tháo giây cột xuồng. Hai dì cháu chèo ra Vàm Láng, rồi rẻ qua kinh. Thằng Hoạch đứng chèo, gió thổi mạnh, càng làm con cặc trong người nó hằn rõ lên. Bà Khởi nhìn không chớp mắt. Bà nhìn con cặc của Hoạch mà trong bụng nổi lên cơn thèm khó nói. Bởi vì Hoạch là cháu ruột, bà Khởi không dám có ý nghĩ táo bạo làm chuyện loạn luân.
Biết vậy mà sự cám dỗ của hình thù con cặc của Hoạch vẫn làm bà ngây ngất. Phần thằng quỷ Hoạch, không biết nó nghĩ gì, cứ lâu lâu nhìn bà dì rồi cười tủm tỉm một mình. Bà Khởi lại hỏi một câu khêu gợi:
– Con đụ cả năm trời với nó, hay có đụ với ai nữa không?
Thằng Hoạch trả lời làm như thành thật, nhưng trong lòng ngụ một ý gian ác và thăm dò bà dì ruột:
– Dạ, thì cũng có lai rai với mấy bà, mấy chị trong xóm.
– Cái gì? Con đụ với mấy bà nữa à? Đừng có xạo nghen!
– Thì họ cũng dụ dỗ, kêu về nhà cho ăn bún, ăn bánh rồi… rồi… kêu vô phòng, đòi coi con cặc của con. Coi xong, mấy bả… mấy bả quỳ xuống ôm con cặc của con mà bú…
– Mấy bả chửng bao nhiêu tuổi? Con biết không?
– Dạ cũng sồn sồn cỡ tưổi của dì. Có bà còn lớn hơn à…
– Mấy bả quỳ xuống bú thôi, hay có làm gì con nữa không?
– Dạ bú con đã thèm rồi, mấy bả cũng cổi quần cho con bú.
– Cái gì? Con mà cũng biết bú lồn nữa à?
– Thứ quỷ đó ai mà không biết. Mỗi lần con bú là mấy bả cho vài ba trăm. Còn hể có đụ thì có khi lãnh cả tám chín trăm. Con xài cả tháng không hết.