Bà Khởi bước tới cầm tay Hoạch dắt một mạch đi vô phòng. Bà tự cổi truồng ra, nằm ngửa phơi lồn bảo Hoạch:
– Anh làm em bú gấp cho em ra một cái rồi hai đứa mình ra chợ ăn sáng. Tự nhiên sao em nứng lồn khó chịu quá!
Hoạch vô cùng ngạc nhiên. Thường ngày vào buổi sáng là bà Khởi chuẩn bị ra chợ. Đâu có khi nào bà nứng lồn bất tử như vậy. Nhưng Hoạch vẫn chiều ý của bà dì. Nó húc đầu vô, ngậm ngay hột le của bà mà bú như trả bài, không cần có cảm hứng. Cách thưởng thức của bà Khởi sáng nay cũng khác hẳn. Bà cuồng điên táo bạo la, và hai tay tự bóp nhuyễn nhừ cặp vú.
Ra đến Gò Ô Môi, Sảnh thả cho vịt đi ăn, rồi lên chòi bắc miếng cơm ãn với cá kho còn lại từ hôm qua. Hình ảnh thằng Hoạch đụ mẹ nó hồi tối nửa đêm vẫn còn lờn vờn trong đầu óc Sảnh. Sáng nay đang nói chuyện với bà già, tự nhiên Sảnh bỏ chạy đi lấy sào lùa vịt gấp ra đây là vì Sảnh không còn can đảm đứng đó lâu thêm. Nó sợ câu chuyện dâm dật sẽ lùa nó vào một hành động loạn luân, nhất là nó nhận thấy ánh mắt của bà Khởi có cái gì hơi khác lạ . Đang ăn giữ’a bủa, Sảnh thấy con Hạnh bước lên từ dưới bến. Sảnh chạy ra đón con Hạnh rồi cùng mời con Hạnh ăn cơm. Hạnh nhìn vẻ lừ đừ mệt mỏi của Sảnh vì chiến đấu quá hăng hồi hôm qua, rồi hỏi:
– Đêm hồi hôm chắc anh ngủ ngon dữ hén?
– Nếu ngủ ngon giấc thì đâu có ngầy ngật như vầy
– Ủa sao vậy? Bộ có ai làm ồn phá giấc ngủ của anh hả?
– Thì bà già anh với thằng bồ nhí của bả. Mới có 16 tuổi hà.
– Trời đất. Bà già anh mà lấy thằng bồ nhí có 16 tuổi sao?
– Mà thôi. Bỏ chuyện đó đi. Em đã nói rõ cho anh nghe về sự đòi hỏi xác thịt của đàn bà nhiều hơn sự cung ứng đàn ông mà. Nên bả phải có bồ chớ. Bả chọn tụi trẻ vì như vậy nó mới có sức.
– Em thấy bà già nào cũng thèm mấy thằng nhí Mẹ em cũng vậy. Thèm lắm mà bả phải nhịn cả gần hai năm nay.