Sáng hôm sau nhìn cặp mắt đa tình, lả lơi của bà Khởi, thằng Sảnh không có can đảm đứng thêm đó phút nào nữa. Vì nó sợ rơm sẽ phực cháy, nên đã mạnh dạn lấy sào, lùa vịt đi ăn, cố xua đuổi những ý nghĩ rắp tâm vượt biên cương trong đầu nó.
Bây giờ, tối nay, Sảnh đang thỏa nguyện ôm nút lưỡi một bà già bầng tuổi mẹ nó. Lòng Sảnh không những thỏa mãn dục tình, mà phần chính là được thơ thới thoát khỏi vòng vây hãm của sự thèm khát xác thịt, suýt chút nữa nó đã làm một chuyện vô luân lý…
Bà Vân, mẹ Hạnh đang tha thiết ôm hôn Sảnh, cậu con trai, bé mới 17, sau hai năm bà nằm không, với nỗi thèm da diết một người đàn ông.
Chân bà bỗng gác qua hai bắp vế Sảnh. Làm như bà sợ Sảnh sẽ gỡ bà ra rồi chạy mất. Tay bà tự động cổi hết nút áo ra cho Sảnh nhìn hàng họ của bà :
Bà Vân bảo Sảnh:
– Sảnh nhìn vú em đi.
Thằng Sảnh rời môi bà, cúi đầu ngoạm ngay một đầu vú mà nút mạnh. Quái dị, hình ảnh lõa lồ của bà Khởi vẫn lờn vờn trong đầu óc Sảnh. Rõ ràng Sảnh đến đây là để chạy trốn sự khiêu khích, mời mọc, dẫu vô tình của bà Khởi, mà sao nó vẫn không xua đuổi được hoàn toàn.
Sảnh cúi đầu vào vú bà Vân bú ngất ngư, tay thì bóp mạnh, mắt mở trừng trừng, cố tận hưởng cho hết cặp đào to vừa phải của bà Vân. Nó điên cuồng thoa tay vào chỗ háng của bà, và nghe lông lồn bên trong khua xào xạc. Sảnh như con trâu điên làm đủ mọi động tác để không còn nhớ những gì trước đây đã xảy ra cách phòng nó có hai thước. Bà Vân lại tưởng Sảnh muốn sờ lồn bà.