Bà Vân ôm ghì Sảnh, hôn môi Sảnh nồng nàn. Bà không cần chuyện đó. Bà chỉ cần một người đàn ông, biết yêu thương cuồng nhiệt, biết làm tình say đắm. Bà lật Sảnh nằm bật ngửa ra, le dài lưỡi liếm hết thân hình nở nang lực lưlỡng của Sảnh, rồi rà xuống ngậm cặc Sảnh mà bú ngất ngây, say nồng.
Đột nhiên đèn trong phòng tắt ngấm. Tối như mực. Bà Vân ngừng bú một khoảnh khắc, rất ngắn, rồi lại tiếp tục. Nhưng động tác dìu dặt hơn, nồng nàn hơn. Đê mê quá, Sảnh không để ý đến những gì xảy ra trong khi đèn tắt ngấm. Roi bà Vân chồm người lên, nằm trần truồng trên mình Sảnh, bà cho tay xuống cầm cặc Sảnh bỏ vào lồn mà nắc khoan thai và nói nhẹ bên tai Sảnh:
– Dì đây Hoạch? Đêm nay hai dì cháu mình sẽ ái ân suốt đêm. Dì với Hoạch đừng ai ra vội. Hãy giữ cho nhau khoái lạc thật lâu, cho đến khi mặt trời mọc, nhen Hoạch!
Không biết nghĩ sao, Sảnh dạ. Hình ảnh thằng Hoạch đụ bà Khởi lại hiện ra thật rõ ràng trong bóng đêm. Tiếng bà Vân thì thào bên tai nó bằng hơi gió, nghe mơ hồ, hoang đường như trong mơ. Hình ảnh bà Khởi banh lồn hướng ra phía hành lang, đút hai ngón tay vào lồn thủ dâm… Mẹ Sảnh cũng nằm trên người thằng Hoạch đụ y chang như bà Vân đang đụ nó đây. Bà Vân nắc êm đềm, rồi hỏi nhỏ:
– Con có sướng không? Sướng thì ráng giữ lại đừng có ra sớm. Hai dì cháu mình sẽ ra cùng một lượt nhen Hoạch.