Đèn trong phòng bỗng sáng rục lên. tnlớc mặt nó không phải là bà Vân, mà là… Hạnh, đang trần truồng ngồi cười tươi như đóa hoa. mặt mày Sảnh ướt đẫm mồ hôi và xanh mướt như tàu lá chuối ánh mắt vẫn còn khiếp sợ, hai giọt nước mắt bỗng ứa ra một cách tội tình. Sảnh vẫn ngơ ngác bần thần, thì chợt nhìn thấy bà Vân đang ôm đụ Tư Đát trên giường cách đó vài thước.
Như vậy là thế nào? Tại sao tự nhiên lại có một màn hỏa mù y như cảnh trong phim trinh thám như thế này?
Đầu đuôi chuyện này là do Hạnh. Hạnh từng nghe Sảnh kể nỗi lo âu của Sảnh về một hoàn cảnh có thể đưa Sảnh đến một hành động loạn luân. Sảnh khiếp sợ vì đôi khi chính Sảnh cũng không tự chủ được. Nên phải cố tìm cho được một bà lớn
tuổi mà ân ái để quên đi sự cám dỗ dễ sợ hàng ngày, đang cố đẩy Sảnh làm chuyện vô luân. Hạnh đã giới thiệu với mẹ nàng.
Để cho hai người đang ngây ngất với cơn sướng, Hạnh tắt đèn dẫn Tư Đát vào, đánh tráo bà Vân bằng Hạnh. Còn bà Vân thì xuống đụ với Tư Đát. Mục đích của Hạnh làm là để Sảnh có cảm giác như đang gần bà Khởi, để xem phản ứng của Sảnh như thế nào. Chỉ có thế. Nên khi thấy Sảnh thấthần ngồi bàng hoàng ngơ ngác, Hạnh nhào đến ôm hôn và nói:
– Em đùa chút chơi. Đừng có giận nhen cưng.
Dù giận lắm, nhưng Sảnh cũng không nở lòng nào la Hạnh mà chỉ nhìn cặp mắt Tư Đát và bà Vân đang đụ nhau tỉnh bơ. Hạnh giải thích:
– Lâu lâu cho họ tái hồi Kim Trọng một chút cho đỡ thèm đỡ nhớ mà. Nhưng mà mẹ em vẫn là người tình của anh, đừng có lo…
Rồi Hạnh vọt qua giường bên kia bảo bà Vân qua với Sảnh. Bà Vân âu yếm hỏi Sảnh:
– Xin lỗi đã bỏ anh, qua ngoại tình với thằng con nuôi một chút. Anh có giận em không?
Vẫn chưa hết bàng hoàng, Sảnh nhìn bà Vân và hỏi:
– Tư Đát là con của Vân à?
– Phải. Mà là con nuôi. Thỉnh thoảng tụi em vẫn còn hẹn gặp nhau, đụ lừng trời. Cho vui mà. Đời sống đâu có bao nhiêu lâu. Không đụ, không chơi, không hưởng rồi sẽ có ngày mình có muốn cũng không được. bây giờ em muốn anh thế thằng
con nuôi của em.) tiếp tục đụ em nhen anh.